Uhm bạn, mình là người đồng tính.Cố lên bạn nhé. Tôi nguy cơ cao. Tôi chỉ test nhanh 1 lần đủ triẹu chứng nơm nớp lo sợ 3 năm nay. Sợ nhất là lây cho ny. Bạn là người dồng tính ??
Anh cám ơn em trong thời gian vừa rồi cũng đã động viên anh ^^~Lâu rồi em ít lên diễn đàn, nay thấy anh lạc quan yêu đời em thấy vui lắm. Cố lên nhé
Mình cám ơn bạn nhe ;)Yêu bạn lắm Phuc ah . B mạnh mẽ và lạc quan lắm . Cs còn nhiều điều tốt đẹp lắm mà b gắng giữ sức khoẻ để tận hưởng hết nhé :)
Cám ơn cậu nhiều nhiều.Chào Phúc, và các bạn giống Phúc. Mình biết Phúc qua box chat tâm thần. Và giờ tình cờ vào đọc nhật kí của Phúc. Thực sự cảm thấy khâm phục và vui mừng cho Phúc, muốn vào đây để lại vài lời làm dây cót tinh thần cho các bạn. Thực ra đây không phải nghị lực mà đây chỉ là quá trình rất bình thường mà các bạn phải trải qua khi nhận kết quả k tốt, từ shock-> bế tắc, sợ hãi, thất vọng về cuộc sống-> chấp nhận-> điều trị-> ổn định-> vui vẻ, yêu đời trở lại hoặc còn yêu đời hơn cả trước kia. Đó chính xác là những gì tôi nghĩ và có thể là những gì Phúc vừa trải qua.
Các bác sĩ thường nói với bệnh nhân rằng điều trị ARV ổn định thì tuổi thọ sẽ ngang bằng với người bình thường. Đó chỉ là nói trên lý thuyết thôi các bạn ạ.
Nhưng ý kiến cá nhân của tôi nghĩ rằng, trên thực tế những ai điều trị ARV tuổi thọ sẽ lâu hơn cả người bình thường. Tại sao vậy?
Những người bình thường thường có cuộc sống buông thả và gần như k ai biết quí trọng cuộc sống cho đến khi cơ thể báo hiệu 1 điều xấu gì đó. Họ ăn uống nhậu nhẹt tệ nạn 1 cách tuỳ tiện. Và theo đó tuổi thọ của họ sẽ giảm sút, bệnh tật. 50 60 tuổi bắt đầu những bệnh lý nan y.
Còn các bạn thì khác, Những người bắt đầu bước vào điều trị có nghĩa rằng các bạn bắt đầu sống 1 cuộc sống thứ 2 của mình. Khi đó các bạn thực sự để ý ,biết quí trọng bản thân và cuộc sống hơn bao giờ hết. Các bạn sẽ tự nhắc nhở bản thân hướng đến những thứ tốt đẹp. Tránh xa những rắc rối và tệ nạn xã hội. Sống một cuộc sống lành mạnh. Các bạn có lợi thế rất lớn vì được sống lần thứ 2 để bắt đầu lại từ đầu thật hoàn hảo.
Có lẽ những gì tôi nói và phân tích cũng chỉ gói gọn vào 3 từ “ Sức sống mới” mà bác sĩ muốn chuyển tải thông điệp tới các bạn. Hãy vững tin nhé !
Cám ơn bạn. Cầu mong những điều tốt đẹp nhất sẽ đến với bạn.Cảm ơn bài viết của bạn nhiều lắm, động viên rất nhiều về tâm lý, dù đã điều trị 3 tháng nhưng những suy nghĩ linh tinh vẫn còn đeo bám (nhất là khi rảnh rỗi, ngồi như người mất hồn)
Chúc bạn, ny và gia đình luôn mạnh khỏe và thành công!
Chúc anh sức khỏe và thành công.chuc ban sk va hp
Hi nhóc :))Chúc anh sức khỏe và thành công.
Lâm đây hihi
Mình chúc bạn luôn đc vui vẻ yêu đời nhé, cuộc sống mới sẽ đem đến cho bạn thật nhiều hạnh phúc.Xin chào mọi người. Lại là tớ đây. Nay đổi xưng hô tí, từ "tôi" thành "tớ" cho vui nhà vui cửa. Hôm nay đã là gần 1 tháng tớ uống ARV và đồng hành cùng "bé H". Tớ tính để tới Thứ 5, 5/9 viết nhật ký luôn mà nôn quá nên viết giờ luôn cho rồi. Hôm nay (1/9), tớ ghé ba Bình lấy toa thuốc và thật may mắn tớ không phải dùng đến Inh hay Contrim gì cả vì ba Bình đánh giá tớ rất khỏe mạnh. Gần 1 tháng qua, cuộc sống của tớ có rất nhiều gam màu sống động: bình yên, nhộn nhịp, trầm lắng (ít thôi), vui tươi và yêu đời. Không biết may mắn hay do tớ có sự chuẩn bị từ trước, tớ uống thuốc ít bị tác dụng phụ, gần như là không có. Tớ chỉ bị choáng, chóng mặt trong 1-2 ngày đầu thôi, còn lại bình thường. Tớ không bị phát ban, da tớ vẫn rám nắng, láng mịn như bình thường. Có da mặt thì hơi sần sùi tí. Tớ không rụng tóc. Tớ không sụt ký do tớ ăn rất nhiều, đa phần tớ tự nấu ăn vì tớ biết mình muốn ăn gì và cần phải nạp chất gì. Tớ không bị nôn, không bị tiêu chảy (trừ khi ăn cay quá thì mới bị thôi). Gan, thận tớ vẫn bình thường (tớ dựa vô màu nước tiểu, màu phân,... để đánh giá) do tớ uống 3L nước mỗi ngày, trái cây, nước ép, sinh tố, sữa chua,... Sức khỏe tớ thậm chí còn tốt hơn lúc trước do tớ tập thể dục mỗi ngày, tập gym, thể dục nhịp điệu, yoga,... Tớ kiêng cử dầu mỡ có hại (cá viên, bò viên,...) và kể cả nước ngọt có ga các loại, bia, rượu. Tớ vẫn đi làm, đi học bình thường. Tớ học thêm tiếng Hoa, học đàn,... Tớ vẫn duy trì thói quen làm mô hình handmade để tinh thần mình thoải mái sau giờ làm căng thẳng. Tớ vẫn đi massage, xông hơi thư giãn. Tớ vẫn đi chơi, đi du lịch với bạn bè, người yêu. Chỉ có khác đi 1 tí là tớ phải uống 1 viên ARV lúc 10h30 tối. Tớ tuân thủ việc uống thuốc rất nghiêm vì bản thân tớ không muốn tình hình nghiêm trọng hơn. Bên cạnh đó, tớ không để căn bệnh này ảnh hưởng đến tinh thần của tớ. Thật lòng mà nói, nếu không nhắc hay đụng gì đến nó, tớ cũng chả nhớ là mình bị H+ nữa. Chung quy, cuộc sống của tớ có thay đổi, nhưng theo một chiều hướng rất rất là tốt. Có lẽ tớ nên cám ơn "bé H" trong tớ đã giúp tớ nhận ra được những điều đáng quý trong cuộc sống và bản thân tớ vẫn xứng đáng có được những cái mà mình muốn miễn là mình cố gắng và không bỏ cuộc. Còn quá nhiều điều tớ muốn trải nghiệm và làm. Ước mơ khát vọng của tớ vẫn còn đó. Tớ muốn có 1 nhà hàng của mình, 1 trung tâm anh văn miễn phí cho trẻ em có hoàn cảnh có khăn, 1 trại chăm sóc chó mèo cơ nhỡ,... Vì những lẽ đó, tớ không cho phép mình bỏ cuộc. Tớ còn cả 1 chặng đường dài phía trước. Có thể sẽ có 1 số bạn ở đây nói tớ lạc quan một cách mù quáng và không chịu nghĩ đến những "thiệt hại" trước mắt. Thiệt ra, tớ có nghĩ đến. Tớ nghĩ về việc nếu ba mẹ phát hiện mình bị bệnh thì sao? Lỡ mình bị đuổi khỏi nhà thì sao? Mình sẽ ở đâu và như thế nào? Hàng tá thắc mắc...Và, nó khiến tớ stress lắm. Sau đó, tớ không quan tâm gì nhiều vì tớ sẵn sàng đón nhận mọi thứ. Suy cho cùng, chỉ có bản thân mình mới giúp được mình. Một phần tớ muốn gửi lời cám ơn đến Bác sĩ Bình vì đã động viên tinh thần cho tớ trong 1 số lúc tớ yếu mềm.
Hiện tại, tớ đang ngồi ở ban công, uống tách trà và hóng gió để có cảm hứng viết những dòng tâm sự này. Tớ mong các bạn có hoàn cảnh giống tớ cũng sẽ tích cực, lạc quan và yêu đời như vậy. Dòng nhật ký sau 1 tháng của tớ đến đây là ngưng. Tớ sẽ cập nhật tình hình sau khi điều trị được 3 tháng, tức là ngày 08/11 Chúc các bạn luôn hạnh phúc và yêu đời.
Mình củng giống bạn ,năm nay 26t . Thời gian trước mình lo lắng , củng không biết vì sao lại đi xét nghiệm. 19/7 mình nhận kết quả DT ở BV nhiệt đới , không muốn tin đó là sự thật , những đến giờ đã hơn 2 tháng mình uống thuốc rồi , cảm thấy cs còn nhiều thứ để mình cần làm và vì những người mình yêu thương nữa.HIV.
Chúc bạn sẽ mau vượt qua khủng hoảng và có 1 cuộc sống ý nghĩa, mạnh khỏe. Dù người đời có thế nào thì kệ bạn ạ. Mình hãy sống vì mình, vì những người yêu thương mình. Còn họ thì kệ đi. Vui lên nhéMình củng giống bạn ,năm nay 26t . Thời gian trước mình lo lắng , củng không biết vì sao lại đi xét nghiệm. 19/7 mình nhận kết quả DT ở BV nhiệt đới , không muốn tin đó là sự thật , những đến giờ đã hơn 2 tháng mình uống thuốc rồi , cảm thấy cs còn nhiều thứ để mình cần làm và vì những người mình yêu thương nữa.
lúc mình nhận kết quả CD4 là 224 . Không được BS ở BV Nhiệt đới tư vấn nhiều do họ hết giờ làm việc , đến nay mình đã tìm hiểu mua thuốc ở phòng khám để uống , cs vẫn tiếp tục , nhưng đôi lúc củng cảm thấy mặc cảm , tự ti lắm , hơn thế nữa là lúc nhận kết quả do yếu lòng đã chia sẽ với những người mình tưởng họ có thể cảm thông, những đến giờ thì mình nhận được những ánh mắt xa lánh ..
Mình cảm ơn bạn. Dù chỉ 1 mình nhưng mình vẫn sẽ nổ lực mỗi ngày .Chúc bạn sẽ mau vượt qua khủng hoảng và có 1 cuộc sống ý nghĩa, mạnh khỏe. Dù người đời có thế nào thì kệ bạn ạ. Mình hãy sống vì mình, vì những người yêu thương mình. Còn họ thì kệ đi. Vui lên nhé
Hehe. Gì mà 1 mình. Vẫn còn ae, bạn bè, gia đình, bố mẹ luôn bên bạn mà. Lạc quan lên bạn nhéMình cảm ơn bạn. Dù chỉ 1 mình nhưng mình vẫn sẽ nổ lực mỗi ngày .
vào diễn đàn đọc rất nhiềubài chia sẻ của các bạn nhưng hôm nay mình mới dámpost gì đó , cam thấy không phải chiến đấu 1 mình