21 năm về trước tại 1 vùng quê nghèo là nơi tôi sinh ra,tôi lớn lên như bao đứa trẻ khác,ngày đi học,trưa tắm ao,chiều chăn trâu dủ nhay đánh quay chơi bi ,chiều tối cùng lũ bạn đá bóng trên những mảnh ruộng đã gặt. cuộc sống cứ êm đềm như vậy,không ồn ào xa hoa như thành phố chật trội.khi tôi lên lớp 6 cũng là lúc điện thoại và internet bắt đầu len lói vào cái vùng quê nghèo mà tôi sống và đó cũng là thảm kịch đối với cuộc đời tôi.bắt đầu là sự lười biếng chỉ biết chơi game,không còn những buổi trưa vui vẻ bên lũ bạn,internet nó cuốn lấy tối hay tôi cuốn lấy nó tôi cũng k còn biết nữa.trong 1 ngày đẹp trời tô vô tình đi vào 1 trang wed đen cũng bắt đầu tư đó tôi lao đầu vào sự dâm dục của bản thân,có thể là 1 lần hay vài ba lần 1 ngày,2 năm sau,tôi nhận hậu quả,Qua kết quả khám rằng tôi bị viêm mào tinh hoàn,mặc dù đã chữa nhưng có thể vẫn đối mặt với vô sinh sau này,nhưng tưởng lần đó sẽ khiến tôi thay đổi,tôi vẫn vậy,vẫn là 1 thằng chỉ biết ngồi 1 góc phòng vào buổi tối và tự thảo mãn bản thân bằng những bộ phim đen.dần dần tôi cảm mình bị thay đổi về tâm lý,dễ nổi cáu,dễ sợ hãi,khi tôi tốt nghiệp xong cấp 3 do hoàn cảnh gia đình tôi cũng k thi lên đại học.tôi sinh đi làm công nhân,nhưng cũng chỉ dam bữa nửa tháng là tôi k chịu được vì mất ngủ khi xa nhà,tôi trở nên yếu đuối 1 cách khó hiểu,sau vài làn tôi quyết định về quê làm những công việc gàn nhà thì thấy ổn hơn,nhưng những bi kịp chưa kết thúc.năm đầu năm 2017 khi đó tôi đã 19t,cũng là lần đầu tiên tôi quan hệ và với GMD,lần đó tôi đã phải bán cái ipad của mình vừa mua để mua thuốc phơi nhiễm,tôi thề thốt với ng anh họ rằng từ nay k bao giờ em đi GMD nữa,rồi 1 năm sau đó tôi lại tiếp tục 1 lần nữa,chỉ 5 tháng sau tức cách đây 1 năm tôi cảm thấy đi tiểu nhiều tức niệu đạo và tức vùng dữa bìu và hậu môn,tôi cứ ngỡ rằng mình bị viên tiết niệu bình thường như hồi mình còn bé vì k thấy triệu chứng nào lậu cấp cả,và tôi cũng đi soi tơi 2 lần nhưng k có nên thấy yên tâm,sau vài lần uống kháng sinh k đỡ thì tôi k uống nữa và để như vậy đến bây giờ là đã 1 năm,cho đến gần 2 tháng trước,tôi đọc 1 bài viết về lậu mãn tính,tôi mới để ý tại sao mình có triệu chứng giống quá k lẽ nào,tôi vẫn bình tĩnh cho đến khi kéo xuống đến dòng PCR và nuôi cấy nhiều lần đều âm tính,và được nhiều ng khuyên để lâu đã biến trứng tuyến tiền liệt rất khó chữa,đến đó tôi bắt đầu nóng bừng hết ng,tôi stress đến cực độ,chủ mơ thấy mình bị lậu và liên tục thức giấc,tôi nghĩ k lẽ nào PCR mà k thể tìm thấy vi khuẩn sao,vài ngày sau tôi xuống da liễu tw và yêu cầu làm PCR 11 tác nhân,họ hẹn tôi sau 5 hôm,5 hôm đó tôi vẫn stress đến cực độ,cho đến khi tôi có kết quả âm tính cả 11 tác nhân thì tôi như ng mất hồn,đó là sự thật sao,tôi đã bị rơi vào hoàn cảnh mà giống như chủ nhân topic tôi đã đọc,tôi chán nản trở về nhà,lên tục là các cơn stress ập đến,đến khi tôi k chịu nổi nữa,tôi đã lên mạng tìm đủ mọi loại cách tự tử và tôi nhận thấy mình vẫn còn sợ chết vì cách nào cũng đau đớn và k chết ngay lập tức,tôi lại bắt đầu tìm hiểu về đông y,nhưng hình như chỉ toàn mấy ông lang băm và k thể chữa được lậu cả,bắt đầu tôi nhớ lại 1 video nói về chất gọi là kali cyanua khiến con ng chết nhanh chóng,nhưng cũng k thể nào mua được vì là hàng quốc cấm,tôi chán nản thật sự chỉ biết nói là sống k yên chết cũng k xong.giờ đây tôi k còn nở được 1 nủ cười thập chí là chỉ hơi nhếch môi,và giờ đây tôi quyết định tôi sẽ phải phụ giúp được bố mẹ trả xong khoản nợ nhân hàng,rồi sẽ ra đi,tôi k muốn bố mẹ phải gồng gánh món nợ đó 1 mình,tôi sẽ chết khi mọi việc đã xong xuôi.và tôi khuyên ai còn cơ hội thì đừng vì dục vọng mà làm khổ bản thân và gia đình,hay sống tốt và lành mạnh,còn tôi hết cơ hội rồi,chẳng thể níu dữ được gì nữa,đành phải mang thêm tội bất hiếu k thể đỡ đần bố mẹ đuowjc bố mẹ khi về già thôi,dục vọng đã cướp mất đi cuộc đời tôi như vậy đấy,có lẽ k đến 1 năm nữa