Cuộc Đời.Tôi đang đau,đau lắm,chưa bao giờ tôi đau như vậy,một nỗi đau không phải ở thể xác mà tận sâu trong tim,một nỗi đau không tài nào diễn tả.21 tuổi được coi là tầm tuổi đẹp nhất của một con người,bao nhiêu giấc mơ,hoài báo còn ấp ủ đâu đó,ước mơ về sự thành đạt,sống vui vẻ bên mẹ cha,1 người vợ hiền, 1 đứa con ngoan,một mái nhà do chính tay mình vất vả kiếm được,1 chiếc xe do bàn tay mình làm ra.nhưng...tôi đâu ngờ rằng bản thân đã không kiềm chế được dục vọng bản thân mà làm điều ngu xuẩn,giờ đây ân hận có còn được gì đâu,nhìn mẹ cha tóc bạc dần mà lòng tôi đau thắt,rồi mai đây con đi rồi ai chăm lo mẹ cha lúc về già,cha mẹ sẽ thấy sao khi người ta có cháu bồng cháu bế,con đi rồi ai sẽ giúp bố mẹ trả món nợ ngân hàng còn đang dang dở,rồi 1 ngày tuổi tác làm cha mẹ ốm yếu,con đi rồi ai chăm sóc bố mẹ đây,trăm ngàn lần là thân con bất hiếu,nhục thân này là cha mẹ ban cho nhưng con lại không biết dữ,chơi bời mang thân bệnh rồi than hỡi than ôi,có xin lỗi chăm ngàn lần con biết cũng k rửa hết tội,con bất hiếu với bố mẹ rồi bố mẹ ơi.tại sao,tại sao vậy,từ nhỏ đến lớn k bao giờ tôi được lành lặn yên ổn,tại sao tôi cứ phải mang theo 1 lũ bệnh quái ác theo người,khi tôi lên 5 tôi biết bị rối loạn lo âu,nhân cách yếu ,lên 8 tôi bị thiếu máu não,lên 10 tôi bị thiếu máu cơ tim loạn nhịp tim,lên 13 2 gối tôi đã đau nhức và có tiếng kêu khi vận động,lên 18 tôi bị bệnh mất ngủ hành hạ,rồi dạ dày,cho đến 21t tuổi tôi biết rằng tôi bị lậu mãn cách đây đã 1-2 năm gì đó,tôi suy sụp,chán nản và cảm thấy vô cùng tội lỗi với cha mẹ tôi.giờ đây cuộc sống tôi trả khác nào 1 cơn ác mộng,nhưng khốn nạn thay nó là sự thật và tôi sẽ trả có cái cơ hội tỉnh giấc để thoát khỏi cơn ác mộng này.chẳng hiểu sao tôi lại thèm khát 1 cái chết hơn bao giờ hết,k phải vì tôi trầm cảm mà vì tôi muốn 1 sự giải thoát cho bản thân,tôi biết là bất hiếu,là làm bố mẹ khổ,nhưng thà tôi làm khổ bố mẹ nốt lần này rồi thôi,tôi không muốn nhìn thấy bố mẹ khổ vì tôi nữa.tội nghiệp này tôi gây ra tôi sẽ phải gánh,dù có là âm tào địa phủ,kiếp sau có là súc vật cũng đặng,chỉ cần bố mẹ k phải lo lắng đau khổ cho tôi,không vì tôi mà mang tiếng xấu với thiên hạ,thì dù bất cứ gì tôi cũng cam.con bất hiếu