Anh à, anh hãy xem một topic của bạn toiratbuon. khi xem xong anh sẽ nghĩ gì em không biết trong lòng anh. nhưng với em từ qua nay em luôn nhớ về em ấy, một em sinh viên 20 tuổi, khi nhận được kết quả HIV dương tính đã gọi điện tư vấn qua tổng đài. khi vừa nghe giọng bác sĩ alo và em đã oà khóc, em khóc như một đứa trẻ lên 3 lên 5 mà em không thể nào làm em dừng khóc, một cú sốc quá lớn trong đời em ấy. Sau khi trấn an em đã viết topic chia sẻ với mọi người, nhưng trong những lời chia sẻ đó giống như lời trăn trối với mẹ. thế rồi sau những lời đó em đã không quay trở lại diễn đàn chúng ta, em ấy cũng không hề gọi điện cho bác sĩ nữa, lòng em còn chạnh hơn anh nhiều kìa. em ấy còn quá trẻ, chẳng lẽ em ấy đã... riêng anh dù bệnh trong người em rất hiểu, bởi em làm trong lĩnh vực này quá lâu rồi. anh dù gì cũng còn cơ hội điều trị ARV, còn được nhìn thấy mẹ và bà con nơi quê mình, anh vẫn còn những cảm giác trong tim, còn em ấy bây giờ thì... :( không thấy quay trở lại :(Một kiếp người
Thứ bảy, trời đổ mưa to, mưa mà nắng chang chang trên đầu. Trời nóng hầm hập mà sao lòng tôi lạnh giá...
Tôi về quê, mấy tiếng đó nghe sao mà thương quá, như cả cái quê đó là nhà của mình. Ở đó, người dân thật hiền hậu, bao dung y chang như người thân trong gia đình. Những tấm lòng cởi mở, hào sảng, của người dân quê tôi vẫn còn đó, khác xa với những vội vàng, ồn ào nơi phố thị." Mèn ơi, thằng N, mới về đó hả bây?" ,"Về nghỉ qua lễ luôn hả con?", " Cái thằng, lúc trước thấy tướng tá còn bảnh tỏn, sao lóng rày hơi ốm vậy bây?" Tôi cười cúi chào từng người "Dà, dạ..." mà khóe miệng nhẹ tênh, thấy nhói đau trong lồng ngực! Cái ngực mà tôi vẫn từng chứa một trái tim đỏ thắm thương yêu, vẫn đôi mắt từng nhìn người yêu chan chứa, vẫn đôi tay từng iu ấp một đôi tay... Vậy mà, cuộc đời đã xô đẩy tôi thành một con người khác!( Ờ, cuộc đời nào mà xô đẩy, chỉ tại tôi nông nổi, ham vui...) Tôi rủ xuống như một tàu chuối héo, lòng quay quắt đau thương. Tâm hồn tôi giờ đây khô kiệt như cọng rạ cuối mùa!
Ngoài kia nắng lên, bầu trời quê xanh thăm thẳm; chỉ có lòng tôi là chùng xuống, xuống tận âm u của một kiếp người.
Lỗi dù lớn đến đâu vẫn có thời gian quay lại, còn riêng em chỉ là mơ ước. Em đang nói thay lời trái tim mình« anh ơi nếu muốn sau này không hối hận vì đã không còn cơ hội ở bên và quan tâm đấn sinh thành thì cố gắng trân trọng anh nhé.Anh biết, Nhung ơi. Mà lỗi anh thật lớn quá, chẳng dám trách ai chỉ tự trách mình. Có em hiểu được thấy cũng phần nào an ủi.
Lỗi dù lớn đến đâu vẫn có thời gian quay lại, còn riêng em chỉ là mơ ước. Em đang nói thay lời trái tim mình« anh ơi nếu muốn sau này không hối hận vì đã không còn cơ hội ở bên và quan tâm đấn sinh thành thì cố gắng trân trọng anh nhé.Anh biết, Nhung ơi. Mà lỗi anh thật lớn quá, chẳng dám trách ai chỉ tự trách mình. Có em hiểu được thấy cũng phần nào an ủi.
Lỗi dù lớn đến đâu vẫn có thời gian quay lại, còn riêng em chỉ là mơ ước. Em đang nói thay lời trái tim mình« anh ơi nếu muốn sau này không hối hận vì đã không còn cơ hội ở bên và quan tâm đấn sinh thành thì cố gắng trân trọng anh nhé.
Mỗi người mẹ trên cõi đời này luôn luôn che chở, mong muốn con mình được cuộc sống ấm no và hạnh phúc.
Mong cho con lớn trưởng thành
Lưng còng buông bán dỗ dành con thơ
Sự thật là như thế anh à, anh cố gắng trân trọng anh nhé, giữ gìn sức khỏe anh nhé chúc anh mọi sự tốt đẹp.
Gắng gượng cái gì mà gắng gượng. Em nói anh cố gắng uống ARV tuân thủ tốt và tinh thần lạc quan lên, làm việc, tập thể dục vừa sức. ... là anh sống tới 99 tuổi cũng được nữa nếu anh không có bệnh khác. buồn này :827Nghe em nói mà anh buồn quá. Anh đã mất ba từ bé, giờ chỉ còn có má nên anh rất trân trọng và gắng gượng sống vì má, chớ cuộc đời này.... Cám ơn em nhiều vì lời chia sẻ, chúc em luôn vui. Thân ái
Anh tuân thủ ARV tốt lắm. Tối nào anh cũng ngồi canh giờ để uống hết. Bs Bình ơi tác dụng phụ thuốc anh đỡ nhiều rồi chỉ còn hơi nóng ran và đi hơi bê bê(ít chớ không nhiều) nên tối anh không dám đi đâu sau khi uống thuốc. Sau này nó có hết không bs Bình. Có chuyện này anh tính hỏi hổm rày mà chưa dám, thấy...quê quá hà, nên thôi. Giờ anh hỏi đại nè, hứa đừng la anh nhe. "Anh cai XXX tới chừng nào vậy, anh bệnh mà "cái đó" nó không bệnh nên nó cứ làm khổ anh hoài":(. Anh hỏi để yên tâm thôi chớ không phải "xài" liền. Anh sợ ảnh hưởng đến sức khỏe lắm. Cám ơn bs Bình nhiều.Gắng gượng cái gì mà gắng gượng. Em nói anh cố gắng uống ARV tuân thủ tốt và tinh thần lạc quan lên, làm việc, tập thể dục vừa sức. ... là anh sống tới 99 tuổi cũng được nữa nếu anh không có bệnh khác. buồn này :827
Anh tuân thủ ARV tốt lắm. Tối nào anh cũng ngồi canh giờ để uống hết. Bs Bình ơi tác dụng phụ thuốc anh đỡ nhiều rồi chỉ còn hơi nóng ran và đi hơi bê bê(ít chớ không nhiều) nên tối anh không dám đi đâu sau khi uống thuốc. Sau này nó có hết không bs Bình. Có chuyện này anh tính hỏi hổm rày mà chưa dám, thấy...quê quá hà, nên thôi. Giờ anh hỏi đại nè, hứa đừng la anh nhe. "Anh cai XXX tới chừng nào vậy, anh bệnh mà "cái đó" nó không bệnh nên nó cứ làm khổ anh hoài":(. Anh hỏi để yên tâm thôi chớ không phải "xài" liền. Anh sợ ảnh hưởng đến sức khỏe lắm. Cám ơn bs Bình nhiều.
Câu hỏi này sẽ được trả lời qua điện thoại. nếu anh muốn chia sẻ có thể gọi em qua số riêng của em nhá. Sài liền nà :765
Làm gì có số 091207xxxx :765 số đó là số đặc biệt dành cho người đặc biệt đã được em thông rồi, anh chưa thông thì không được gọi số đó nhé.Ý ý đau. Hỏi rồi thấy quê muốn hết luôn, mà thiệt lòng anh muốn bs Bình chia sẻ lắm để anh yên tâm. Anh gọi 091207xxxx phải không bs Bình? Khoảng mấy giờ thì anh gọi tốt nhất?