Re: Nhiễm HIV uống ARV bao lâu sức khỏe bình thườn
Một kiếp người
Đêm dài..., không ngủ được.Tôi thầm ước ao có một lần nào đó đánh một giấc cho thật sâu, khi trở dậy, nỗi đau về căn bệnh HIV này biến mất; mất không còn dấu vết, như thể nó chưa từng tồn tại trong cuộc đời mình. Nhưng mà hỡi ơi...! Tôi ngậm ngùi nhớ về ngày cũ, mà nó ràng ràng đây thôi chớ có xa xôi gì. Nhớ thuở bé thơ vác cần câu, ngồi câu cá lòng tong bên gốc trâm bầu với cái nắng úa vàng trên mặt sông. Lòng hân hoan khi đám trẻ cùng xóm xúm lại khen "Ai câu giỏi dữ vậy ta?". "Còn ai trồng khoai đất này". Tôi sung sướng lắm, hạnh phúc lắm với niềm vui trẻ con thuở đó. Rồi cùng lũ trẻ ê a, lững thững về nhà trên con đường chiều rập rờn hoa muống dại. Căn nhà ấy, đã để lại cho tôi bao nhiêu là thương nhớ, mà từ giờ trở đi, chắc nó sẽ nằm chơ vơ trong ánh mắt cười cợt, trong lời đàm tiếu của người đời! Có ai thấu hiểu được nỗi đau của người bệnh như tôi? Lòng nặng trĩu tủi buồn, lo sợ; sợ bóng người qua lại, sợ những ánh mắt ngó nghiêng...Đêm tàn, tàn như một kiếp người bạc mệnh...