Uhm bạn, chỉ tới lúc sốt gần 1 tháng nhập viện mới phát hiện raCậu bị mà k bị triệu chứng j luôn á
Uhm bạn, chỉ tới lúc sốt gần 1 tháng nhập viện mới phát hiện raCậu bị mà k bị triệu chứng j luôn á
Bạn đi làm cd4 chưa? Khi nào điều trị?Từ ngày phát hiện ra bệnh thì mình mới có những dấu hiệu của bệnh, chứ cách đây chục ngày có bệnh hoạn gì đâu. Nay bị ngứa và bị ho.
ngứa ở chỗ háng đó và trên vùng eoNgứa cậu ntn mk nguy cơ mà sợ quá
2/1 làm xét nghiệm rồi lấy thuốc luôn đó bạnBạn đi làm cd4 chưa? Khi nào điều trị?
Ok, điều trị tốt nha2/1 làm xét nghiệm rồi lấy thuốc luôn đó bạn
Tôi thương cho bạn quá...và điều bạn chia sẽ trên cũng là điều mà t lo lắng 2 năm nay khi biết mình bị H...Và t luôn cố gắng tìm cách để k phải đi khám nghĩa vụ quân sự...vì t biết rằng chẳng ai có thể giữa bí mật giúp chúng ta khi họ biết ta là ai. K phải nói hầu hết mn...nhưng t nghĩ họ thật sự nhẫn tâm thật...bạn mạnh mẽ lên nhe... Cảm ơn bạn đã chia sẽ câu chuyện trên để chúng ta biết rằng ng nhiễm H luôn có sự khó khăn trong rất nhiều lĩnh vực.Chào các bạn! Mình muốn viết topic này chỉ muốn chia sẻ đôi chút..... mình đã điều trị ARV được hơn năm, thật sự từ lúc mình bị H tới giờ mình đã cố gắng suy nghĩ tích cự luôn sống lạc quan vui tươi như một người bình thường. Khoảng 1 năm trước mình bị sốt kéo dài gần 1 tháng không hết, uống thuốc cứ bớt rồi lại sốt nên mình phải nhập viện bv Nhiệt đới HCM, nằm điều trị khoảng 3 ngày bs gọi mình ra để nói chuyện riêng. Thật sự mình cũng ko nghĩ gì, vì từ trước đến giờ mình sống rất lành mạnh, chưa quan hệ hay tiêm chích gì với ai, khi nghe bs nói mình bị H mình đã rất sốc, vì không biết nguyên nhân từ đâu ra. Rồi mình cũng phải chấp nhận thôi, mình bắt đầu điều trị ARV, ngày qua ngày mình luôn cố gắng tuân thủ tốt và sống lạc quan nhất có thể. Nhưng cho đến khi tháng vừa rồi có đợt tuyển nghĩa vụ quân sự bắt mình phải thử máu chỗ trạm y tế dưới quê, rồi cuối cùng người trong đó cũng biết mình bị H, hiện giờ có rất nhiều ng dưới quê mình lời ra tiếng vào nói về mình, vì những người trong quân sự và trạm y tế đã nói ra ngoài. Mình thật sự buồn và stress lắm, tại sao họ lại nhẫn tâm nv chứ , tại sao họ lại đi nói ra ngoài nv! Thật sự mình ko bik phải làm sao nữa......mình sợ cho mình 1 mà mình lo cho ba mẹ mình 10, mình rất sợ ngta khinh bỉ nói này kia với ba mẹ mình....thật sự mình rất buồn...
Bạn cũng vậy nhé! Cảm ơn bạn rất nhiều! Thì thôi cuộc sống này là vậy bạn ơi, mình cố gắng sống tốt là được rồi! Chúc bạn nhiều sức khoẻ nha!Tôi thương cho bạn quá...và điều bạn chia sẽ trên cũng là điều mà t lo lắng 2 năm nay khi biết mình bị H...Và t luôn cố gắng tìm cách để k phải đi khám nghĩa vụ quân sự...vì t biết rằng chẳng ai có thể giữa bí mật giúp chúng ta khi họ biết ta là ai. K phải nói hầu hết mn...nhưng t nghĩ họ thật sự nhẫn tâm thật...bạn mạnh mẽ lên nhe... Cảm ơn bạn đã chia sẽ câu chuyện trên để chúng ta biết rằng ng nhiễm H luôn có sự khó khăn trong rất nhiều lĩnh vực.