Niemhyvongbenho
Sức sống mới
Lời đầu tiên xin chào các anh chị trên diễn đàn, chúc các anh chị luôn có sức khoẻ tốt để hoàn thành những công việc trong cuộc sống và xây dựng diễn đàn phát triển hơn.
Hôm nay, sau bao nhiêu cố gắng vượt lên chính mình để hòa nhập với cuộc sống bình thường để em có đôi chút trải lòng về bước ngoặt cuộc đời em.
Em và cô ấy quen nhau khi còn trên giảng đường đại học. Em hơn cô ấy 1 tuổi. Vì đi lại ở trong trường nhiều nên tình cờ biết tên, biết tuổi, rồi xin số điện thoại cô ấy. Sau nhiều ngày nhắn tin trò chuyện thì cô ấy cũng đồng ý đi chơi với em. Hôm đó em đèo cô ấy đi loanh quanh thành phố, đi dạo với cô ấy một lúc thì cũng rủ được cô ấy đi nhà nghỉ. Điều em bất ngờ là sao lại dễ dãi đến như vậy? Thế là 1 lần, 2 lần rồi đến cả chục lần. Em với cô ấy qua lại với nhau cũng được gần nửa năm. Thế rồi bỗng chốc cô ấy nghỉ học hẳn. Em buồn lắm khi mất liên lạc với cô ấy. Cũng thấm thoát hơn 1 năm trời em cố quên đi. Đến khi bạn em hỏi người yêu mày đâu thì em lại nhớ cô ấy da diết thế. Em nhớ những lúc quan hệ với cô ấy, cô ấy cười, một nụ cười vô cùng bí hiểm mà em không thể nào hình dung ra được. Chợt em giật mình, trong những ngày tháng vừa qua em quan hệ không hề có nổi 1 cái bao cao su nào. Mà sao cô ấy làm tình lại giỏi đến thế? Hàng nghìn câu hỏi trong đầu em. Những ngày tháng hè được nghỉ ở nhà với ba mẹ, người em lúc nóng, lúc lạnh, ngứa ngáy không sao chịu được. Lên google search " ngứa người mà không nổi nốt "... Thế là giật mình có dòng chữ ghi là bị nhiễm HIV?.? Em bắt đầu lo sợ, có lẽ nào? Đấu tranh tư tưởng mãi rồi cũng mạnh dạn đến bệnh viện xét nghiệm. Khi em vào bệnh viện em bảo các cô y tá là em muốn xét nghiệm HIV!!! Ôi sao lại nhìn em một ánh mắt xa lạ và kỳ thị đến như vậy? Em cố tỏ ra bình tĩnh hết sức có thể để vào phòng lấy máu. Bác sĩ hỏi sao mà đi xét nghiệm thế? Em trả lời vu vơ là em sắp lấy vợ nên muốn đi khám tổng quát. Bác sĩ lại hỏi tiếp... Trẻ như này mà đã lấy vợ rồi hả? Em gượng nói bạn gái cháu có bầu a...
Thế là hẹn đến 3 giờ chiều lấy kết quả. Đợi đến lúc đó sao mà như một thế kỷ. Thời gian trôi qua lâu quá vậy? Cuối cùng cũng đến lấy kết quả. Và rồi... Em ngã gục, tối tăm mặt mày khi bác sĩ nói trường hợp của em đã Dương tính với HIV... Em không tin vào mắt mình nữa, em đã khóc khi biết mình đã bị nhiễm dòng máu quý tộc này. Em sẽ sống như thế nào sau quãng đời còn lại? Em sẽ nói sao với ba mẹ em? Em luôn ước mơ có 1 mái ấm gia đình nhỏ để yêu thương, chăm sóc. Vậy mà bây giờ thì làm gì còn được như thế nữa. Em hối hận vô cùng. Người biết em bị nhiễm đầu tiên là mẹ em, em khóc, em ôm mẹ em mà nói không lên lời. Con xin lỗi mẹ, con sai rồi, cả đời này con không thể ngẩng đầu được nữa rồi. Mẹ luôn kỳ vọng vào thằng kỹ sư này mà giờ đây mẹ em cũng khóc nấc lên vì không tin vào mắt mình là thằng con trai yêu dấu bị mắc căn bệnh thế kỷ. Nhưng khi ba em biết, ba động viên em, luôn khuyên nhủ em uống thuốc đầy đủ để đảm bảo sức khoẻ tốt hơn. Ba em nói, từ nay con sẽ bắt đầu một cuộc sống mới. Đừng nghĩ nó to lớn quá, mà hãy thật vững tâm mà lo học hành cho tốt. Sau này biết đâu người ta tìm ra thuốc chữa thì sao... Em thấy thất vọng bản thân nhiều lắm. Nhưng giờ đây cũng được một thời gian trôi qua, em cũng bớt lo sợ. Hòa nhập với cộng đồng và luôn giao lưu với những người bị HIV như em. Họ cũng luôn lạc quan và luôn yêu đời. Qua đây em khuyên mọi người là đừng vì dục vọng mà phải đánh mất nhiều thứ trong cuộc sống. Hãy kiềm chế lại và ai chưa có vợ thì làm bạn với bàn tay nhé. Hãy sử dụng bao cao su trong mỗi lần quan hệ. Đặc biệt là đừng dính vào GMD. Để rồi như em bây giờ. Sẽ không có một gia đình nhỏ như em vẫn từng mơ...
Hôm nay, sau bao nhiêu cố gắng vượt lên chính mình để hòa nhập với cuộc sống bình thường để em có đôi chút trải lòng về bước ngoặt cuộc đời em.
Em và cô ấy quen nhau khi còn trên giảng đường đại học. Em hơn cô ấy 1 tuổi. Vì đi lại ở trong trường nhiều nên tình cờ biết tên, biết tuổi, rồi xin số điện thoại cô ấy. Sau nhiều ngày nhắn tin trò chuyện thì cô ấy cũng đồng ý đi chơi với em. Hôm đó em đèo cô ấy đi loanh quanh thành phố, đi dạo với cô ấy một lúc thì cũng rủ được cô ấy đi nhà nghỉ. Điều em bất ngờ là sao lại dễ dãi đến như vậy? Thế là 1 lần, 2 lần rồi đến cả chục lần. Em với cô ấy qua lại với nhau cũng được gần nửa năm. Thế rồi bỗng chốc cô ấy nghỉ học hẳn. Em buồn lắm khi mất liên lạc với cô ấy. Cũng thấm thoát hơn 1 năm trời em cố quên đi. Đến khi bạn em hỏi người yêu mày đâu thì em lại nhớ cô ấy da diết thế. Em nhớ những lúc quan hệ với cô ấy, cô ấy cười, một nụ cười vô cùng bí hiểm mà em không thể nào hình dung ra được. Chợt em giật mình, trong những ngày tháng vừa qua em quan hệ không hề có nổi 1 cái bao cao su nào. Mà sao cô ấy làm tình lại giỏi đến thế? Hàng nghìn câu hỏi trong đầu em. Những ngày tháng hè được nghỉ ở nhà với ba mẹ, người em lúc nóng, lúc lạnh, ngứa ngáy không sao chịu được. Lên google search " ngứa người mà không nổi nốt "... Thế là giật mình có dòng chữ ghi là bị nhiễm HIV?.? Em bắt đầu lo sợ, có lẽ nào? Đấu tranh tư tưởng mãi rồi cũng mạnh dạn đến bệnh viện xét nghiệm. Khi em vào bệnh viện em bảo các cô y tá là em muốn xét nghiệm HIV!!! Ôi sao lại nhìn em một ánh mắt xa lạ và kỳ thị đến như vậy? Em cố tỏ ra bình tĩnh hết sức có thể để vào phòng lấy máu. Bác sĩ hỏi sao mà đi xét nghiệm thế? Em trả lời vu vơ là em sắp lấy vợ nên muốn đi khám tổng quát. Bác sĩ lại hỏi tiếp... Trẻ như này mà đã lấy vợ rồi hả? Em gượng nói bạn gái cháu có bầu a...
Thế là hẹn đến 3 giờ chiều lấy kết quả. Đợi đến lúc đó sao mà như một thế kỷ. Thời gian trôi qua lâu quá vậy? Cuối cùng cũng đến lấy kết quả. Và rồi... Em ngã gục, tối tăm mặt mày khi bác sĩ nói trường hợp của em đã Dương tính với HIV... Em không tin vào mắt mình nữa, em đã khóc khi biết mình đã bị nhiễm dòng máu quý tộc này. Em sẽ sống như thế nào sau quãng đời còn lại? Em sẽ nói sao với ba mẹ em? Em luôn ước mơ có 1 mái ấm gia đình nhỏ để yêu thương, chăm sóc. Vậy mà bây giờ thì làm gì còn được như thế nữa. Em hối hận vô cùng. Người biết em bị nhiễm đầu tiên là mẹ em, em khóc, em ôm mẹ em mà nói không lên lời. Con xin lỗi mẹ, con sai rồi, cả đời này con không thể ngẩng đầu được nữa rồi. Mẹ luôn kỳ vọng vào thằng kỹ sư này mà giờ đây mẹ em cũng khóc nấc lên vì không tin vào mắt mình là thằng con trai yêu dấu bị mắc căn bệnh thế kỷ. Nhưng khi ba em biết, ba động viên em, luôn khuyên nhủ em uống thuốc đầy đủ để đảm bảo sức khoẻ tốt hơn. Ba em nói, từ nay con sẽ bắt đầu một cuộc sống mới. Đừng nghĩ nó to lớn quá, mà hãy thật vững tâm mà lo học hành cho tốt. Sau này biết đâu người ta tìm ra thuốc chữa thì sao... Em thấy thất vọng bản thân nhiều lắm. Nhưng giờ đây cũng được một thời gian trôi qua, em cũng bớt lo sợ. Hòa nhập với cộng đồng và luôn giao lưu với những người bị HIV như em. Họ cũng luôn lạc quan và luôn yêu đời. Qua đây em khuyên mọi người là đừng vì dục vọng mà phải đánh mất nhiều thứ trong cuộc sống. Hãy kiềm chế lại và ai chưa có vợ thì làm bạn với bàn tay nhé. Hãy sử dụng bao cao su trong mỗi lần quan hệ. Đặc biệt là đừng dính vào GMD. Để rồi như em bây giờ. Sẽ không có một gia đình nhỏ như em vẫn từng mơ...
- 23
- Show all