Ngày mà tôi nhận được kết quả dương tính, ngày mà tôi sống trên đời này là vì gia đình và cha mẹ! Ngày mà giấc mơ bao nhiêu dự định cũng dần biến mất... chẳng còn hứng thú với bất cứ thứ gì. Chẳng còn nghĩ gì về tương lai... trước mắt là cả một bầu trời đen tối... liệu tôi sẽ sống thế nào tiếp theo đây. Tự tử thì tôi không dám vì tôi con thương gia đình nhiều lắm. Vì cha mẹ tôi sẽ sống... một người gay như tôi thì ko mong sẽ có một gia đình và những đứa con đáng iu rồi, giờ cuộc sống của tôi chỉ có cha mẹ. Tôi sẽ cố gắng điều trị tốt, để bên cạnh cha mẹ, hằn ngày nhìn thấy nụ cười của họ, nắm lấy tay họ, cuộc đời của con người ta sống nay chết mai. M ko biết tương lai m sẽ như thế nào, giống như trước đây tôi chưa bao giờ nghĩ m sẽ ra nông nổi này. Giờ đã lầm lỗi rồi chỉ biết điều trị tốt để sống với cha mẹ khi cha mẹ già yếu và ra đi, tôi đợi tới ngày đó để có thể cùng đi với mẹ một cách yên bình... tôi sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền để khi ra đi để lại cho những người thân yêu của mình. Để lại cho chị gái tôi...và những đứa cháu mà tôi yêu quý. Tôi thương gia đình thương bố mẹ tôi... tôi sẽ vượt qua được để sống yên bình với nó với con HIV trong người tôi. Làm ơn hãy cho tôi lòng tin để tôi điều trị tốt với ARV. Hãy làm bạn của nhau và hổ trợ nhau hết mình nhé ARV. Giờ bị rồi phải vượt qua thôi. Tôi cũng sẽ tìm một cơ hội nào đó để nói thật lòng mình với gia đình. Nhưng giờ thì chưa phải lúc... hãy cứ yên lặng điều trị thôi... mong những gì tôi gánh chịu hãy để tôi chịu hết mà cả gia đình tôi được bình an và khoẻ mạnh. Tất cả mọi đau khổ hãy để tôi chịu hết... vì tất cả cũng do tôi mà ra. M làm gì m phải chịu hết... đó là nhân quả cuộc sống. Tôi bị nhiểm HIV, tôi yêu gia đình tôi, tôi yêu cha mẹ tôi. Tôi cầu mong cho những ai như tôi đều có được điều trị tốt nhất và hợp tác thật tốt với ARV để chúng tôi có thể sống bên cạnh những người chúng tôi yêu thương lâu nhất.
Mình cũng biết nhiễm H cách c 3 tháng. Mình hiểu cảm xúc xáo trộn của bạn lúc này. Một chút buồn, một chuta tiếc nuối, một chút dằn vặt, một chút trống rỗng... và có một chút hy vọng.
Các bác sĩ từng chữa H cho mình cũng từng động viên:”H nhiều khi giống như bệnh giúp người ta chỉnh chu, sinh hoạt lành mạnh hơn, sống gần với giá trị nhân văn, tránh được mọi nguy hiểm khác rình rập ngoài kia.” C ra vào viện sẽ cảm nhận được có nhiều thứ đáng sợ hơn H nhiều.
Chúc c sớm vượt qua khó khăn này! Mọi thứ sẽ ổn.
P/s: nếu có điều kiện c nên xét nghiệm thêm các bệnh lay lan qua đường tình dục như lậu, giang mai, viêm gan b, c hay SMG để an tâm điều trị và sống tốt hơn nhé
Ngày mà tôi nhận được kết quả dương tính, ngày mà tôi sống trên đời này là vì gia đình và cha mẹ! Ngày mà giấc mơ bao nhiêu dự định cũng dần biến mất... chẳng còn hứng thú với bất cứ thứ gì. Chẳng còn nghĩ gì về tương lai... trước mắt là cả một bầu trời đen tối... liệu tôi sẽ sống thế nào tiếp theo đây. Tự tử thì tôi không dám vì tôi con thương gia đình nhiều lắm. Vì cha mẹ tôi sẽ sống... một người gay như tôi thì ko mong sẽ có một gia đình và những đứa con đáng iu rồi, giờ cuộc sống của tôi chỉ có cha mẹ. Tôi sẽ cố gắng điều trị tốt, để bên cạnh cha mẹ, hằn ngày nhìn thấy nụ cười của họ, nắm lấy tay họ, cuộc đời của con người ta sống nay chết mai. M ko biết tương lai m sẽ như thế nào, giống như trước đây tôi chưa bao giờ nghĩ m sẽ ra nông nổi này. Giờ đã lầm lỗi rồi chỉ biết điều trị tốt để sống với cha mẹ khi cha mẹ già yếu và ra đi, tôi đợi tới ngày đó để có thể cùng đi với mẹ một cách yên bình... tôi sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền để khi ra đi để lại cho những người thân yêu của mình. Để lại cho chị gái tôi...và những đứa cháu mà tôi yêu quý. Tôi thương gia đình thương bố mẹ tôi... tôi sẽ vượt qua được để sống yên bình với nó với con HIV trong người tôi. Làm ơn hãy cho tôi lòng tin để tôi điều trị tốt với ARV. Hãy làm bạn của nhau và hổ trợ nhau hết mình nhé ARV. Giờ bị rồi phải vượt qua thôi. Tôi cũng sẽ tìm một cơ hội nào đó để nói thật lòng mình với gia đình. Nhưng giờ thì chưa phải lúc... hãy cứ yên lặng điều trị thôi... mong những gì tôi gánh chịu hãy để tôi chịu hết mà cả gia đình tôi được bình an và khoẻ mạnh. Tất cả mọi đau khổ hãy để tôi chịu hết... vì tất cả cũng do tôi mà ra. M làm gì m phải chịu hết... đó là nhân quả cuộc sống. Tôi bị nhiểm HIV, tôi yêu gia đình tôi, tôi yêu cha mẹ tôi. Tôi cầu mong cho những ai như tôi đều có được điều trị tốt nhất và hợp tác thật tốt với ARV để chúng tôi có thể sống bên cạnh những người chúng tôi yêu thương lâu nhất.
Chia buồn với bạn .b hãy mạnh mẽ lên HIV ngày nay chỉ là bệnh mãn tính mà thôi ,b hãy điều trị sớm thì sk và cuộc sống sẽ như người bt thôi .chúc b sớm vượt qua khoảng thời gian này ..
Tôi cũng có nguy cơ H mà chưa xét nghiệm nhưng tôi hiểu được nỗi buồn cô đơn sự lo lắng từng ngày của bạn phải đối diện với nó doi lúc phải âm thầm im lặng như kẻ mất hồn che giấu đi những tội lỗi mà mình đã gây ra không cho gia đình biết
H làm đổi hướng đi. Nhưng ko có nghĩa là chấm hết. điều đầu tiên bạn phải Chấp nhận dc việc này đưa chính bản thân bạn về trang thái cân bằng, rồi bắt đầu ĐT. Thuốc chỉ có td 50% thôi, 50% còn lại phụ thuộc vào tinh thần của bạn. Tớ cũng đang trong tg chờ XN lại h. Mẹ tớ bị ung thư dc 3 năm rùi. Bệnh gì khi nghe cũng hoang mang lắm. Hôm đưa mẹ nhập viện ĐT ung thư bản thân mẹ tớ cũng hoang mang ko kém gì khi chứng minh nhận h+ trên tay đâu. Nhưng khi hiểu dc nếu ĐT tốt không chết ngay mẹ tớ đã rất vui vẻ. Và đây là kq tốt mẹ tớ vẫn duy trì 60kg. Các chỉ số ổn định.... Điều tớ muốn nói là vui vẻ, lạc quan rất quan trọng trong quá trình ĐT. Chúc bạn luôn khỏe. ĐT thật tốt nhé.
M cảm ơn b! Giờ mọi chuyện đã vậy rồi. Hãy sống và chấp nhận mọi điều phía trước thôi. Sống bên cạnh gia đình được nhìn thấy ba mẹ mỗi ngày đó là niềm hạnh phúc rồi.
Mình cũng biết nhiễm H cách c 3 tháng. Mình hiểu cảm xúc xáo trộn của bạn lúc này. Một chút buồn, một chuta tiếc nuối, một chút dằn vặt, một chút trống rỗng... và có một chút hy vọng.
Các bác sĩ từng chữa H cho mình cũng từng động viên:”H nhiều khi giống như bệnh giúp người ta chỉnh chu, sinh hoạt lành mạnh hơn, sống gần với giá trị nhân văn, tránh được mọi nguy hiểm khác rình rập ngoài kia.” C ra vào viện sẽ cảm nhận được có nhiều thứ đáng sợ hơn H nhiều.
Chúc c sớm vượt qua khó khăn này! Mọi thứ sẽ ổn.
P/s: nếu có điều kiện c nên xét nghiệm thêm các bệnh lay lan qua đường tình dục như lậu, giang mai, viêm gan b, c hay SMG để an tâm điều trị và sống tốt hơn nhé
M có xét nghiệm rồi và đang đợi kết quả! Chúng ta điều trị tốt và sống tiếp thôi... còn sống lâu dài mà đúng ko bạn. Chuyện lỡ dại rồi...chấp nhận chung sống với nó thôi.
Chia buồn với bạn .b hãy mạnh mẽ lên HIV ngày nay chỉ là bệnh mãn tính mà thôi ,b hãy điều trị sớm thì sk và cuộc sống sẽ như người bt thôi .chúc b sớm vượt qua khoảng thời gian này ..
Mình mong là như vậy... hãy xem nhẹ nó vì giờ đâu phải mắc bệnh là chết ngay đâu, rồi ai cũng phải chết không vì cái này cũng vì cái khác thôi. Giờ chỉ mong là điều trị tốt, sống bên cạnh gia đình vui vẻ, càng lâu càng tốt.
Ngày hôm nay sau khi biết kết quả. M về nhà vẫn cố cười nhu bao ngày, nhưng thật sự bản thân mình thấy yếu đi rất nhiều... chắc vì do tinh thần đi xuống quá. Trong người mình lúc thì phải cố lên phải vượt qua mạnh mẽ, lúc thì chỉ buông xuôi với cuộc sống... buồn bả thêm khi nhìn người mẹ người mà m yêu thương, nhìn ba nhìn chị, nhìn mọi người. M ngắm nghía họ kỷ hơn... điều mà m chư từng làm luc trước. Cháu mình mới học lớp 2 m nhìn nó rất đáng yêu, m nói với nó sau này con lớn nhớ thành công nha con, và trong lòng mình tự nói " đừng như cậu ", m giờ ko còn nước mặt để rơi nữa rồi. Điều m lo ngại nhất là gia đình và người mà mình yêu thương nhất là mẹ. Nếu họ biết thì sẽ ntn. M định sau một thời gian điều trị m khoẻ hơn, và ổn định hơn mới có thể nói. Vì căn bênh này ai cũng mang tâm ý sợ nên khi m nói ra m phải suy nghĩ kỹ. Dù nói ko kì thị chứ nếu là mình khi chưa bị gặp ai bị m cũng sợ chứ. M sẽ cố gắng điều trị và vệ sinh chăm lo cho bản thân để an toàn nhất cho cả nhà. M gio chỉ mong mau uống thuốc để mau khoẻ, sống 20 năm nữa với mẹ với gia đình.
Ngày mà tôi nhận được kết quả dương tính, ngày mà tôi sống trên đời này là vì gia đình và cha mẹ! Ngày mà giấc mơ bao nhiêu dự định cũng dần biến mất... chẳng còn hứng thú với bất cứ thứ gì. Chẳng còn nghĩ gì về tương lai... trước mắt là cả một bầu trời đen tối... liệu tôi sẽ sống thế nào tiếp theo đây. Tự tử thì tôi không dám vì tôi con thương gia đình nhiều lắm. Vì cha mẹ tôi sẽ sống... một người gay như tôi thì ko mong sẽ có một gia đình và những đứa con đáng iu rồi, giờ cuộc sống của tôi chỉ có cha mẹ. Tôi sẽ cố gắng điều trị tốt, để bên cạnh cha mẹ, hằn ngày nhìn thấy nụ cười của họ, nắm lấy tay họ, cuộc đời của con người ta sống nay chết mai. M ko biết tương lai m sẽ như thế nào, giống như trước đây tôi chưa bao giờ nghĩ m sẽ ra nông nổi này. Giờ đã lầm lỗi rồi chỉ biết điều trị tốt để sống với cha mẹ khi cha mẹ già yếu và ra đi, tôi đợi tới ngày đó để có thể cùng đi với mẹ một cách yên bình... tôi sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền để khi ra đi để lại cho những người thân yêu của mình. Để lại cho chị gái tôi...và những đứa cháu mà tôi yêu quý. Tôi thương gia đình thương bố mẹ tôi... tôi sẽ vượt qua được để sống yên bình với nó với con HIV trong người tôi. Làm ơn hãy cho tôi lòng tin để tôi điều trị tốt với ARV. Hãy làm bạn của nhau và hổ trợ nhau hết mình nhé ARV. Giờ bị rồi phải vượt qua thôi. Tôi cũng sẽ tìm một cơ hội nào đó để nói thật lòng mình với gia đình. Nhưng giờ thì chưa phải lúc... hãy cứ yên lặng điều trị thôi... mong những gì tôi gánh chịu hãy để tôi chịu hết mà cả gia đình tôi được bình an và khoẻ mạnh. Tất cả mọi đau khổ hãy để tôi chịu hết... vì tất cả cũng do tôi mà ra. M làm gì m phải chịu hết... đó là nhân quả cuộc sống. Tôi bị nhiểm HIV, tôi yêu gia đình tôi, tôi yêu cha mẹ tôi. Tôi cầu mong cho những ai như tôi đều có được điều trị tốt nhất và hợp tác thật tốt với ARV để chúng tôi có thể sống bên cạnh những người chúng tôi yêu thương lâu nhất.
Đêm qua m vẫn ngủ nhưng bật dậy giữa đêm khoảng chục lần, mỗi lần bật dậy là mỗi lần xót xa... m ước gì nó là một cơn ác mộng. M lại lên mạng tìm hiểu về bệnh, xem thuốc ARV có thực sự tốt như ngta nói không, xem m còn sống được bao lâu và xem những người từng mắc bệnh như mình đã trải qua như thế nào để m có lòng tin hơn. M biết phải cố gắng sống vui vẻ và sống tốt nhưng sao m buồn lắm. Buồn vì tất cả. Giá như bây giờ có ai nắm tay mình nói cho m biết HIV ko phải là kết thúc.
Đêm qua m vẫn ngủ nhưng bật dậy giữa đêm khoảng chục lần, mỗi lần bật dậy là mỗi lần xót xa... m ước gì nó là một cơn ác mộng. M lại lên mạng tìm hiểu về bệnh, xem thuốc ARV có thực sự tốt như ngta nói không, xem m còn sống được bao lâu và xem những người từng mắc bệnh như mình đã trải qua như thế nào để m có lòng tin hơn. M biết phải cố gắng sống vui vẻ và sống tốt nhưng sao m buồn lắm. Buồn vì tất cả. Giá như bây giờ có ai nắm tay mình nói cho m biết HIV ko phải là kết thúc.
Ngày hôm nay sau khi biết kết quả. M về nhà vẫn cố cười nhu bao ngày, nhưng thật sự bản thân mình thấy yếu đi rất nhiều... chắc vì do tinh thần đi xuống quá. Trong người mình lúc thì phải cố lên phải vượt qua mạnh mẽ, lúc thì chỉ buông xuôi với cuộc sống... buồn bả thêm khi nhìn người mẹ người mà m yêu thương, nhìn ba nhìn chị, nhìn mọi người. M ngắm nghía họ kỷ hơn... điều mà m chư từng làm luc trước. Cháu mình mới học lớp 2 m nhìn nó rất đáng yêu, m nói với nó sau này con lớn nhớ thành công nha con, và trong lòng mình tự nói " đừng như cậu ", m giờ ko còn nước mặt để rơi nữa rồi. Điều m lo ngại nhất là gia đình và người mà mình yêu thương nhất là mẹ. Nếu họ biết thì sẽ ntn. M định sau một thời gian điều trị m khoẻ hơn, và ổn định hơn mới có thể nói. Vì căn bênh này ai cũng mang tâm ý sợ nên khi m nói ra m phải suy nghĩ kỹ. Dù nói ko kì thị chứ nếu là mình khi chưa bị gặp ai bị m cũng sợ chứ. M sẽ cố gắng điều trị và vệ sinh chăm lo cho bản thân để an toàn nhất cho cả nhà. M gio chỉ mong mau uống thuốc để mau khoẻ, sống 20 năm nữa với mẹ với gia đình.
Bác sĩ chia sẻ điều không may này, nhưng em cứ an tâm điều trị sẽ sống bình thường đến lúc tuổi già chứ nói gì chỉ 20 năm. HIV ngày nay xem như bệnh mạn tính và kiểm soát bằng ARV. Quan trọng là em tuân thủ điều trị để tránh kháng thuốc là mọi việc sẽ ổn, thậm chí em cũng có vợ sinh con bình thường khỏe mạnh khi đạt được tải lượng HIV dưới ngưỡng phát hiện sau một thời gian điều trị ARV. Cố lên em nhé.
Dạ! Em cảm ơn bác sĩ. Nhưng bác ơi cho em hỏi là nếu m điều trị ARV tốt để không bị kháng thuốc là m phải uống đúng giờ, đúng liều là được đúng không ạh? Còn vấn đề gì để mình không bị kháng thuốc vậy bác ạh! Em mong bác tư vấn giúp em ạh!
Xin chia buồn với bạn. Tuân thủ điều trị tốt để giữ gìn sức khỏe nhé. Đừng quên nhắc bạn tình sử dụng BCS. Cứu rỗi 1 mạng người giúp bạn sống thọ tới già đấy
THÔNG TIN CẦN BIẾT: (PEP - PrEP - ARV)
Nếu bạn có quan hệ tình dục không an toàn (không bao cao su, rách, tuột bao cao su) hoặc nguy cơ khác sợ lây nhiễm HIV, bạn cần tư vấn dùng thuốc chống lây nhiễm HIV trong 72 giờ đầu sau phơi nhiễm (PEP), phòng ngừa trước phơi nhiễm HIV (PrEP) hoặc khi bạn đã nhiễm HIV cần điều trị thuốc kháng virus HIV (ARV) tự túc, bảo mật thông tin cá nhân thì liên hệ phòng khám của Bác sĩ Bình: Phòng khám Viễn Đông (Đc: 361/4 Nguyễn Văn Luông, P.12, Q.6, TP.HCM - ĐT: 0828980808 - 0911009900) hoặc Phòng khám Hùng Vương (Đc: 106Đ, Tổ 5, Ấp 4, Nhị Thành, Thủ Thừa, Long An - ĐT: 0828980808 - 0911009900) để được Bác sĩ Bình trực tiếp tư vấn, khám bệnh và chỉ định điều trị phác đồ thuốc phù hợp. Bạn cần xét nghiệm nhanh HIV, gan, thận... trước khi dùng thuốc phơi nhiễm (PEP, PrEP, ARV) hoặc xét nghiệm theo dõi bệnh: TCD4, PCR tải lượng HIV, Công thức máu, Tổng phân tích nước tiểu, Đường huyết, Mỡ máu, Men gan, Chức năng thận, Ký sinh trùng, Tầm soát ung thư, Viêm gan B, C, Giang mai, Lậu, Chlamydia, Sùi mào gà và nhiều xét nghiệm khác... có thể liên hệ Lab Viễn Đông (Đc: 361/4 Nguyễn Văn Luông, P.12, Q.6, TP.HCM - ĐT: 0828980808 - 0911009900) hoặc Lab Hùng Vương (Đc: 114/2 Hùng Vương, P.9, Q.5, TP.HCM - ĐT: 0919809577 - 02838539845).