Hôm nay, em tình cờ gặp lại anh trong rạp chiếu phim...
Chẳng hiểu sao e sợ phải đồi diện a như 10 năm trước đây e đã từng như vậy! E thấy a đi cùng vk và 1 bé trai dễ thương - chắc anh hạnh phúc lắm phải không?
Em còn nhớ 10 năm trước lần cuối gặp a e vội chạy thật nhanh và chỉ kịp nói 1 câu: - cố gắng thi đại học thật tốt nhé! Anh bảo: mày cũng vậy nha! Rồi bóng dáng a hun hút sau lưng em rồi tan biến cho đến tận bây giờ!
5 năm sau đó e biết a cưới vk rồi kg biết gì thêm nữa. Tình cảm đơn phương đó e dành cho a cứ thế ngỡ chôn sau vào dĩ vãng mãi mãi.
Em vẫn luôn là cậu bé ngại ngùng nép sau kệ sách nhìn anh từ sau lưng trong thư viện. Đã từng là 1 cậu nhok ngắm nhìn a từ sau lưng mỗi lần a đứng trên bụt giảng.
không biết a có nhớ cậu nhok cùng bàn năm nào từng gạch phấn chia đôi cái bàn với a. Từng đánh nhau với a giờ ra chơi và từng khóc vì mỗi lần a nắm chặt tay đồi đánh e kh. Hình như cũng từ đó e biết hình ảnh của a kh bao giờ e quên đc trong tim em.
Chắc a chỉ biết có ai đó yêu thâm a qua lời kể của bạn bè trong lớp , chứ sao a biết 1 người luôn chạy xe đạp sau lưng để ngắm nhìn anh, từng có ngươig kh dám bước ra cửa phòng vệ sinh vì a đang rửa tay bên ngoài, và ai đó lén gửi tấm thiệp giáng sinh vào ngăn cặp táp của a đôi ba lần rồi quyết định thôi kg gửi!
Và cũng đã có ai đó đi dưới mưa nhìn a chở con bạn trong lớp về nhà mà lòng buồn rời rợi, từng ai đó khóc vì a rất nhìu mỗi lần nhìn a và ai đó tay trong tay.
10 năm dài thật đấy, nhubgw e mới ngỡ là hum qua thôi, cũng là a đó - chàng trai với đôi vai rộng, đôi mắt 1 mí “xấu đau xấu đớn” và ngàn nổi nhớ!
em 28t rồi, chúng ta đã qua lớn để còn ngây ngô.... vậy mà khi trông thấy a- em chỉ nhỏ bé đến nổi lại nép phía sau thật xa nhìn về a và người phụ của của của đời a hạnh phúc.
Phải chăng trái tim e đã già, đã đủ bao dung để mĩm cười chấp nhận rơi lệ và mãn nghiện khi biết a hạnh phúc như vậy.
a vẫn là a của ngày xưa, e cũng là e- cậu nhóc yêu thầm ngu ngốc của quá khứ đây. Nhưng khác nhau là em vẫn nguyên vẹn nổi nhớ của tháng ngày ấy. Bởi a là tất cả kí ức của em- còn kí ức của a hình như chưa từng có e nơi đó!
Em sắp chết rồi a biết kh? Ừ kh phải bây giờ mà có thể là 1 hay vài năm hay 1 phút nào đó trong đời, điều e luyến tiếc trogg đời rất nhìu.... duy yêu a e chưa bao giờ hối hận. Bởi giữ hình ảnh ai đó trong tim mình da diết và ngọt ngào như vậy khiến e thấy an ủi nhìu hơn.
E chưa từng mơ dc a đáp lại bởi e hiểu a kg giống e, a vốn vẫn là 1 ng con trai bình thường bao người. Còn e, kể từ khi yêu a, e biết e khác rất nhiều cái gọi là lẻ tự nhiên. Nhưng Tình yêu mà, yêu ai đó e nghĩ là cách để e thấy e rất bình thường và tồn tại.
những ngày này về sau e càng quí thêm từng hơi thở e còn có, thì những ngày quá khứ e càng thấy ngọt ngào lắm thay!
Anh ơi, anh hạnh phúc nha! Điều ngọt ngào e còn để lại cho đời là e đã từng yêu a trong sáng đến vậy! 10 năm qua đã kg phải là mình, đã chưa từng ai đó chạm vào nổi nhớ của riêng e như a.....
Cảm ơn a, ngọt ngào của em!
Chẳng hiểu sao e sợ phải đồi diện a như 10 năm trước đây e đã từng như vậy! E thấy a đi cùng vk và 1 bé trai dễ thương - chắc anh hạnh phúc lắm phải không?
Em còn nhớ 10 năm trước lần cuối gặp a e vội chạy thật nhanh và chỉ kịp nói 1 câu: - cố gắng thi đại học thật tốt nhé! Anh bảo: mày cũng vậy nha! Rồi bóng dáng a hun hút sau lưng em rồi tan biến cho đến tận bây giờ!
5 năm sau đó e biết a cưới vk rồi kg biết gì thêm nữa. Tình cảm đơn phương đó e dành cho a cứ thế ngỡ chôn sau vào dĩ vãng mãi mãi.
Em vẫn luôn là cậu bé ngại ngùng nép sau kệ sách nhìn anh từ sau lưng trong thư viện. Đã từng là 1 cậu nhok ngắm nhìn a từ sau lưng mỗi lần a đứng trên bụt giảng.
không biết a có nhớ cậu nhok cùng bàn năm nào từng gạch phấn chia đôi cái bàn với a. Từng đánh nhau với a giờ ra chơi và từng khóc vì mỗi lần a nắm chặt tay đồi đánh e kh. Hình như cũng từ đó e biết hình ảnh của a kh bao giờ e quên đc trong tim em.
Chắc a chỉ biết có ai đó yêu thâm a qua lời kể của bạn bè trong lớp , chứ sao a biết 1 người luôn chạy xe đạp sau lưng để ngắm nhìn anh, từng có ngươig kh dám bước ra cửa phòng vệ sinh vì a đang rửa tay bên ngoài, và ai đó lén gửi tấm thiệp giáng sinh vào ngăn cặp táp của a đôi ba lần rồi quyết định thôi kg gửi!
Và cũng đã có ai đó đi dưới mưa nhìn a chở con bạn trong lớp về nhà mà lòng buồn rời rợi, từng ai đó khóc vì a rất nhìu mỗi lần nhìn a và ai đó tay trong tay.
10 năm dài thật đấy, nhubgw e mới ngỡ là hum qua thôi, cũng là a đó - chàng trai với đôi vai rộng, đôi mắt 1 mí “xấu đau xấu đớn” và ngàn nổi nhớ!
em 28t rồi, chúng ta đã qua lớn để còn ngây ngô.... vậy mà khi trông thấy a- em chỉ nhỏ bé đến nổi lại nép phía sau thật xa nhìn về a và người phụ của của của đời a hạnh phúc.
Phải chăng trái tim e đã già, đã đủ bao dung để mĩm cười chấp nhận rơi lệ và mãn nghiện khi biết a hạnh phúc như vậy.
a vẫn là a của ngày xưa, e cũng là e- cậu nhóc yêu thầm ngu ngốc của quá khứ đây. Nhưng khác nhau là em vẫn nguyên vẹn nổi nhớ của tháng ngày ấy. Bởi a là tất cả kí ức của em- còn kí ức của a hình như chưa từng có e nơi đó!
Em sắp chết rồi a biết kh? Ừ kh phải bây giờ mà có thể là 1 hay vài năm hay 1 phút nào đó trong đời, điều e luyến tiếc trogg đời rất nhìu.... duy yêu a e chưa bao giờ hối hận. Bởi giữ hình ảnh ai đó trong tim mình da diết và ngọt ngào như vậy khiến e thấy an ủi nhìu hơn.
E chưa từng mơ dc a đáp lại bởi e hiểu a kg giống e, a vốn vẫn là 1 ng con trai bình thường bao người. Còn e, kể từ khi yêu a, e biết e khác rất nhiều cái gọi là lẻ tự nhiên. Nhưng Tình yêu mà, yêu ai đó e nghĩ là cách để e thấy e rất bình thường và tồn tại.
những ngày này về sau e càng quí thêm từng hơi thở e còn có, thì những ngày quá khứ e càng thấy ngọt ngào lắm thay!
Anh ơi, anh hạnh phúc nha! Điều ngọt ngào e còn để lại cho đời là e đã từng yêu a trong sáng đến vậy! 10 năm qua đã kg phải là mình, đã chưa từng ai đó chạm vào nổi nhớ của riêng e như a.....
Cảm ơn a, ngọt ngào của em!