Chào mọi người
Năm nay mình 29 tuổi rồi đã có gia đình con cái. Ở tuổi này rất nhiều ng thành côg về tiền tài lẫn danh vọng. Có ng lo cho ba mẹ con cái rất chu đáo v mà với mình lại ko được như sự mong mõi của ba mẹ.
Ngày 30.9 là 1 ngày định mệnh đối với mình cần tờ giấy báo kết xn H+ mình chỉ muốn nghĩ đây là 1 giấc mơ. Có khi mình còn muốn lao thẳng ra xe cho xe tông chết đi để đừng ai bik mình bị căn bệnh này.
Đúng HIV bây giờ chỉ là căn bệnh mạn tính. Mình có đọc đâu đó trong diễn đàn có ng nói "Ung thư chỉ sống có 1-2 ngta chết trong khi H thì chỉ cần dùng thuốc điều đặn có thể sống tới già". Dẫn biết v có ai khi bik mình mắc bệnh liền có đc suy nghĩ ấy đâu.
Đi làm chạy xe mà hồn bay mất nghĩ đến cha mẹ sẽ như thế nào khi mình mất , vợ con sẽ sống thế nào rồi mình cũng gáng cố gắng tập trung lại.
Cứ mỗi lần đi làm về đến nhà phải đối mặt với gia đình mình chỉ biết khóc và khóc
Hnay 1.9 mình đã quyết định nói riêng cho cha mình nghe vì ba mình là ng trụ cột và tâm lý nhất trong nhà, mẹ thì rất dễ xúc động nên mình chưa dám nói. Cha sốc và rơi nước mắt nhưng vẫn trấn an mình bằng nhiều lời lẽ ko sao hết, ko gì hết con có ra sao cũng là con của cha của mẹ.
Mẹ vô tình thấy mình khóc khi đag nc cùng cha và cha đã nói hết. Mẹ khóc rất nhiều xong cũng tỏ ra mạnh mẽ trấn an.
Nhưng lúc ko có mình cha mẹ khóc rất nhiều
Con xin lỗi cha mẹ nhiều lắm
Còn vợ mình mình vẫn chưa dám nói chưa đủ can đảm để nói. Không bik cô ấy có chấp nhận nỗi cú sốc tinh thần này hay không.
Nếu k nói thì ko thể nào cho vợ đi xét nghiệm
Còn nếu nói ra thì mình vẫn chưa đủ can đảm
Ngày 2.9 là ngày đầu tiên đi nhận thuốc mình ko có can đảm bước vào bv vì nhìn đâu cũng nghĩ ngta biết mình bị H rồi ngta chỉ chỏ, sợ gặp phải ng quen.
Không biết đến bao h mình mới sốc dậy được tinh thần đây
#Mọi ng cho mình hỏi nếu mình dùng ARV đúng chỉ định thì sau 1 năm nằm dưới ngưỡng phát hiện là sẽ không lây nhiễm cho ng trong gia đình cụ thể là như thế nào ạh. Mình chỉ sợ lây cho gia đình thôi.
Năm nay mình 29 tuổi rồi đã có gia đình con cái. Ở tuổi này rất nhiều ng thành côg về tiền tài lẫn danh vọng. Có ng lo cho ba mẹ con cái rất chu đáo v mà với mình lại ko được như sự mong mõi của ba mẹ.
Ngày 30.9 là 1 ngày định mệnh đối với mình cần tờ giấy báo kết xn H+ mình chỉ muốn nghĩ đây là 1 giấc mơ. Có khi mình còn muốn lao thẳng ra xe cho xe tông chết đi để đừng ai bik mình bị căn bệnh này.
Đúng HIV bây giờ chỉ là căn bệnh mạn tính. Mình có đọc đâu đó trong diễn đàn có ng nói "Ung thư chỉ sống có 1-2 ngta chết trong khi H thì chỉ cần dùng thuốc điều đặn có thể sống tới già". Dẫn biết v có ai khi bik mình mắc bệnh liền có đc suy nghĩ ấy đâu.
Đi làm chạy xe mà hồn bay mất nghĩ đến cha mẹ sẽ như thế nào khi mình mất , vợ con sẽ sống thế nào rồi mình cũng gáng cố gắng tập trung lại.
Cứ mỗi lần đi làm về đến nhà phải đối mặt với gia đình mình chỉ biết khóc và khóc
Hnay 1.9 mình đã quyết định nói riêng cho cha mình nghe vì ba mình là ng trụ cột và tâm lý nhất trong nhà, mẹ thì rất dễ xúc động nên mình chưa dám nói. Cha sốc và rơi nước mắt nhưng vẫn trấn an mình bằng nhiều lời lẽ ko sao hết, ko gì hết con có ra sao cũng là con của cha của mẹ.
Mẹ vô tình thấy mình khóc khi đag nc cùng cha và cha đã nói hết. Mẹ khóc rất nhiều xong cũng tỏ ra mạnh mẽ trấn an.
Nhưng lúc ko có mình cha mẹ khóc rất nhiều
Con xin lỗi cha mẹ nhiều lắm
Còn vợ mình mình vẫn chưa dám nói chưa đủ can đảm để nói. Không bik cô ấy có chấp nhận nỗi cú sốc tinh thần này hay không.
Nếu k nói thì ko thể nào cho vợ đi xét nghiệm
Còn nếu nói ra thì mình vẫn chưa đủ can đảm
Ngày 2.9 là ngày đầu tiên đi nhận thuốc mình ko có can đảm bước vào bv vì nhìn đâu cũng nghĩ ngta biết mình bị H rồi ngta chỉ chỏ, sợ gặp phải ng quen.
Không biết đến bao h mình mới sốc dậy được tinh thần đây
#Mọi ng cho mình hỏi nếu mình dùng ARV đúng chỉ định thì sau 1 năm nằm dưới ngưỡng phát hiện là sẽ không lây nhiễm cho ng trong gia đình cụ thể là như thế nào ạh. Mình chỉ sợ lây cho gia đình thôi.
- 3
- Show all