Tôi xin chia sẻ cùng em về bệnh em mắc phải . Sau khi đọc hết những dòng comment tới đây , tôi thấy khâm phục về sự nhiệt tình của em . Thật sự ra trong cuộc sống không phải cái gì cũng vẹn toàn em ạ . Con người mất đi lý trí , mất đi hết tính người thì mới đáng sợ , chứ còn bệnh tật là chuyện thường tình , chẳng qua bệnh H này từ trước giờ nó ăn quá sâu vào bộ não của chúng ta nên nó sinh ra một cái thứ gọi là mặc cảm và sự kỳ thị . Nhưng giờ em hãy yên tâm điều trị , tuân thủ thật đúng với phác đồ và lời tư vấn của các bác sĩ . Ngày mai mặt trời vẫn mọc , anh và em cùng hàng bao con người khác vẫn phải tranh giành nhau những điều tốt đẹp cho bản thân vs gia đình , người thân yêu của mình . Đừng đánh đổi sức khỏe để lấy những sự tẻ nhạt . Hãy vui vẻ lên em . Em vẫn sống , vẫn làm việc , vẫn có mẹ có cha , vẫn có thể lấy vợ sinh con , vẫn làm những gì mình thích , vẫn làm những việc tốt có ích cho gia đình và xã hội , đúng không em ? Nếu cố gắng được vậy thì so với một số ít phần tử trong xã hội này thì em ý nghĩa hơn rất nhiều làm sao có thể xa lánh và kỳ thị em được . Hãy bỏ lọc bớt ưu sầu em nhé , hãy cứ nhiệt tình làm những việc tốt lên em , khi đó anh nghĩ có rất nhiều điều thú vị và niềm vui trong đó đấy . Chúc em vui .