Kính gửi mọi người và tư vấn viên. Mọi người làm ơn tư vấn cho em: bây giờ e nên làm gì đây.
Quả thật cú sốc khi cầm tờ giấy báo kết quả dương tính trên tay, đối với 1 chàng trai trẻ chỉ mới 24t chưa có gia đình, và sự nghiệp đang hứa hẹn một tương lai sáng lạng bỗng hóa thành không.
Nhớ lại những ngày tháng kinh khủng. Em phát hiện mình bị HIV ngày 15/5/2017, do đi khám sức khỏe tổng quát định kỳ hàng tháng. Khi có kết quả chính thức nhân viên y tế chẳng nói gì, và bảo em theo qua bên khoa truyền nhiễm, và vào đó bác sĩ cũng chẳng nói gì chỉ kêu e đi xét nghiệm thêm. Em ngây thơ hỏi bác sĩ ơi con bị bệnh gì vậy. Bác sĩ mặt lạnh tanh nói bị HIV rồi. E như chết lặng người, tâm trạng thay đổi 180 độ. Bác sĩ nói sẽ xết nghiệm để cho e uống thuốc. Em nói với bác sĩ khoan đã vì em phải nói chuyện với gia đình. Với lại gđ em cũng khó khăn, nên việc điều trị giai đoạn đó là ko thể.
Và từ ngày đó đến nay đã 5 tháng, nhưng em vẫn không sao mở lời với mẹ và anh cị em được. Em luôn cảm thấy tự ti và mặt cảm với mọi người. Em không còn hăn say làm việc nữa. Và cuối cùng dẫn đến kết quả.
Công ty em phá sản do thiếu sự lãnh đạo của em. Tinh thần và sức khỏe e sa xúc tầm trọng: Em súc cân không phanh, tất cả quần áo em mặc chặt trc kia bây giờ đã rất rộng đối với em, toàn thân e nổi mẩn đỏ và sốt liên tục. Em mỏi mệt và đau khắp người. Em chỉ nằm và nằm.
Em chỉ có một mong ước là một lần can đảm thú nhận trước gia đình nhưng em không thể. Em không thể nói ra khi trước mặt mọi người em là một người ngoan hiền, học giỏi, chăm làm và cực kỳ hiểu chuyện. Rồi mẹ em sẽ đối mặt với hàng sớm, bà con như thế nào? Anh chị em có hiểu sai và xa lánh em ko? Xã hội sẽ nhìn nhận em ra sao? Em đã nhiều lần có ý định tự tử lắm và e cung đã tự tử 1 lần nhứng không thành. Bây giờ tâm trạng em như giữa lưng chừng địa ngục. Em rất muốn chết để đền tội em đã làm ra. (Mặc dù em chỉ là nạn nhân của sự cám dỗ, yếu đuối trước những kẽ bị nhiễm HIV muốn tàn phá và lây lan ra cộng đồng nhằm mục đích trả thù đời). E bế tắt lắm rồi. M.n làm ơn cỉ em con đường đúng với.
Quả thật cú sốc khi cầm tờ giấy báo kết quả dương tính trên tay, đối với 1 chàng trai trẻ chỉ mới 24t chưa có gia đình, và sự nghiệp đang hứa hẹn một tương lai sáng lạng bỗng hóa thành không.
Nhớ lại những ngày tháng kinh khủng. Em phát hiện mình bị HIV ngày 15/5/2017, do đi khám sức khỏe tổng quát định kỳ hàng tháng. Khi có kết quả chính thức nhân viên y tế chẳng nói gì, và bảo em theo qua bên khoa truyền nhiễm, và vào đó bác sĩ cũng chẳng nói gì chỉ kêu e đi xét nghiệm thêm. Em ngây thơ hỏi bác sĩ ơi con bị bệnh gì vậy. Bác sĩ mặt lạnh tanh nói bị HIV rồi. E như chết lặng người, tâm trạng thay đổi 180 độ. Bác sĩ nói sẽ xết nghiệm để cho e uống thuốc. Em nói với bác sĩ khoan đã vì em phải nói chuyện với gia đình. Với lại gđ em cũng khó khăn, nên việc điều trị giai đoạn đó là ko thể.
Và từ ngày đó đến nay đã 5 tháng, nhưng em vẫn không sao mở lời với mẹ và anh cị em được. Em luôn cảm thấy tự ti và mặt cảm với mọi người. Em không còn hăn say làm việc nữa. Và cuối cùng dẫn đến kết quả.
Công ty em phá sản do thiếu sự lãnh đạo của em. Tinh thần và sức khỏe e sa xúc tầm trọng: Em súc cân không phanh, tất cả quần áo em mặc chặt trc kia bây giờ đã rất rộng đối với em, toàn thân e nổi mẩn đỏ và sốt liên tục. Em mỏi mệt và đau khắp người. Em chỉ nằm và nằm.
Em chỉ có một mong ước là một lần can đảm thú nhận trước gia đình nhưng em không thể. Em không thể nói ra khi trước mặt mọi người em là một người ngoan hiền, học giỏi, chăm làm và cực kỳ hiểu chuyện. Rồi mẹ em sẽ đối mặt với hàng sớm, bà con như thế nào? Anh chị em có hiểu sai và xa lánh em ko? Xã hội sẽ nhìn nhận em ra sao? Em đã nhiều lần có ý định tự tử lắm và e cung đã tự tử 1 lần nhứng không thành. Bây giờ tâm trạng em như giữa lưng chừng địa ngục. Em rất muốn chết để đền tội em đã làm ra. (Mặc dù em chỉ là nạn nhân của sự cám dỗ, yếu đuối trước những kẽ bị nhiễm HIV muốn tàn phá và lây lan ra cộng đồng nhằm mục đích trả thù đời). E bế tắt lắm rồi. M.n làm ơn cỉ em con đường đúng với.