Một chúc tâm sự!
Sau nguy cơ 33 ngày
Cứ như thường lệ buổi sáng thức dậy chuẩn bị đi làm, trong người bất thần mệt mỏi tâm trạng đầy lo lắng ( vì 1 đêm không ngủ để lên dđ tư vấn của Bs.Binh đọc hết toppic này đến topic khác xem ai có triệu chứng giống minh ko, và có ai trong thời gian nguy cơ như mình mà làm xn ko. Mai thay khi xem đến topic "ôi giờ như con đc sống lại ", của bạn Bao lâm. Thời gian nguy cơ của bạn cũng giống như mình. Bạn đã làm xét nghiem compo kết quả âm tính và đc Bs. Bình tư vấn khả năng đã an tòan cao ko bị lặt kèo sau 3 tháng. Xem dến đây lúc này trong lòng mình ví như dc phật tổ ban cho một phép màu thần kỳ. Phép màu để mình giãm stress, giãm lo sợ. Sáng dậy đi làm vừa đi trong lòng vừa nghĩ nhất quyết khuya nay bất xe lên Sài gòn tìm pk Bs Bình làm xn giống bạn Bao lâm dể xả stress. Đến đúng 1 giờ khuya là mình bất xe di tới 4 giờ mình tơi nơi pk của Bs Bình địa chỉ 114/2 Hùng Vương P9_Q5 TP. HCM, bước xuống xe mình ngơ ngơ ngáo ngáo nhìn tìm đúng địa chỉ. Giờ này pk của bác Bình còn đóng cửa bước sang cô bán banh mì kế bên mình hỏi "cô ơi cho con hỏi pk Bs Bình chừng nào mở cửa vậy cô. Cô nói 7 giơ lận con" và mình mua 1 ổ bánh mì thịt của cô và đi qua công viên kế bên ngồi vừa ăn vừa đợi, mà bánh mì cô ngon thiệt, mình vừa ăn vừa nhìn mấy cô chú trong công viên tập thể dục trong lòng hơi tủi. Mấy cô chú đã già mà còn rèn luyện giữ gìn sức khỏe, còn mình sao ko biết quí trọng sức mà ham chơi trác tán để giờ đây hối tiếc. Đến 7 giờ sáng thấy có a nào chạy xe đến pk bác Bình mở cửa . Tính đi vô theo nhưng chợt nghĩ thôi đợi thêm chúc nữa để a chị xấp xếp dọn dẹp. Đến 7 giờ 30 mình vô gặp a Nam hay a Thành gi đó tại mình xem bản tên ko kỷ. Bước vô mình chào và a Nam mời vào ngồi hai ae trao đổi 1 chúc rồi a Nam hỏi mình muốn xn gì minh liền nói cho e xn compo HIV va giang mai di a, rồi a Nam rút máu hẹn 9 giờ 30 lại lấy kq. Mình bước ra đi nhưng trong lòng thắt thõm ko bít chúc nữa kq ra sao. Nếu dương tính chắc mình chết mất hay bỏ nhà đi luôn ko về, vừa đi vừa nghĩ quẩn. Các bạn bít hông mình đi 1 chúc đến nhà thờ kế bên pk của bs Bình mình thấy nhiều người đứng cầu nguyện mình cũng bước vô cầu nguyện thầm trong miệng "con xin cầu Chúa Giesu và đức mẹ hãy mở rộng vòng tay che chở cho con con hối hận lấm rồi. Con hứa con k tái phạm nữa Amen". Đến 9 giờ 10 mình từ từ lại pk vừa di vừa niệm phật cho con kq âm tính. Bước vô pk mình gặp Bs Duy hỏi kq e có chưa bác. Vừa hỏi mà mình run run. Bs Duy hỏi tên và đưa kq minh nhìn trên mặt Bs Duy nở nụ cười và lúc nảy mình thấy nhẹ nhỏm. Bs Duy nói e âm tính hết rồi ngen . Trời ơi lúc này mình rất vui sướng bít chừng nào chạy một mạch ra ngoài pk mà ko kịp nói lời cảm ơn bác Duy và mấy a chị pk. Các bạn ơi bây giờ đã 00giơ rồi mình nằm đây mà ko ngu dc vi minh rất vui sướng, nên viết vài dòng tâm sự
Lời tâm sự sau cùng
Mình xin cảm ơn Chúa Giesu, đức mẹ, bác Bình,bác Duy và các a chị trong ban quản trị.