Thật sự chia sẻ nỗi buồn này với bạn, cái bạn sợ có lẽ không phải bệnh tật mà bạn sợ, xã hội, gia đình, bạn bè . Nhưng dù sao cũng mong bạn hãy lên đi xét nghiệm vì bệnh này không đơn giản như bạn nghĩ, họ còn kiểm tra gan, lao, và nhiều bệnh khác, để có phác đồ điều trị bạn ạ, đến cỏ cây, con sâu, con kiến còn ham sống, mình là con người hơn họ cái đầu để suy nghĩ và y học ngày càng phát triển, đừng để đánh mất cơ hội khi vẫn còn dù là mong manh bạn ạ!
Tam sự của 1 người cũng đang chờ đợi để đi xét nghiệm, tôi đây tì đi thử máu đến nhân viên phòng khám tư nhân quen mặt không phải làm sổ nữa! Lần đầu tiên bao h cũng khó chấp nhận và đối diện nhưng vượt qua được nó rồi mới thấy cuộc sống không chỉ là 1 ngày có 24 tiếng, 1 tiếng có 60’ nữa bạn ơi, có những sáng bạn dậy sơm hơn thường lệ, nhìn những bông hoa ở ban công đẫm sương đêm rất đẹp và lên thơ, nhưng nó cũng chỉ nở rộ được vày ngày, nhưng nó sẽ cho nhười ngắm thấy được vẻ đẹp và hùng tráng của sự sống, hãy cố gắng bạn nhé, dù điều xấu nhất xảy ra bạn chấp nhận 13 năm rồi, hãy sống tốt. Hơn với bản thân , gia đình và xã hội!
Chúc bạn may mắn