motcoidive44
Sức sống mới
chào mọi người
Đối với mỗi người khi nhận kết quả H dương tính trên tay thì trong đầu luôn nghĩ đến cái chết đầu tiên. Mình cũng không ngoại lệ.
Khi bản thân biết nhiễm H, bỗng dưng bao ước mơ hoài bão của mình vụt tan biến hết. Người đầu tiên mình cảm thấy có lỗi chính là Mẹ - người đã sinh thành, nuôi dưỡng và hi vọng mình lớn khôn. Mẹ mình năm nay cũng 70 tuổi rồi, cái tuổi gần đất xa trời ấy mà mình lại bất hiếu vậy... mình cũng chẳng biết phải làm sao. Cả 1 tương lai ở phía trước, mình cũng đặt cho nó dấu chấm lửng, rồi cả 1 tình yêu đang trên đà đậm sâu rồi cũng tan vỡ. Công việc trì trệ, mình chỉ dám đối diên với chính mình tại cái gương trong phòng. U ám lắm. Đau đớn lắm. 25 năm mình đã phải tiếp tục rơi nước mắt. Mình gào thét rất nhiều.
Mình cũng tìm rất nhiều thứ về H trên google và tình cờ biết vài diễn đàn về H. Đầu tiên mình cũng đọc những nguy cơ lây nhiễm, rồi cách để tiếp tục đối mặt với nó. Nhưng phải nói rằng mình quá may mắn khi điện thoại và nói chuyện với Bác sĩ Bình và Bác sĩ Anh.
Bác sĩ Bình: Chỉ cần qua cách nói chuyện, bác sĩ đã khuyên minh cách sốg tiếp và sống tốt ra sao. Và với H thì ko việc gì phải sợ nó cả. Giọng bác sĩ Bình ấm áp lắm khuyên nhủ đủ điều và cũng hướng dẫn các bước mình nên làm tiếp theo. Bs Bình cũng ko ngần ngại hướng cho mình nên chữa trị sớm tại các Trung tâm để kéo dài sự sống như người bình thường. Bác còn khuyên nhủ rằng, ông trời cho ai kiếp nạn nào thì hãy cố gắng đối diện với kiếp nạn ấy. Đừng tự huỷ hoại bản thân. Còn rất nhiều người yêu thương mình, đang cần mình sống từng ngày. Hãy lạc quan và luôn hành động đúng đắn
Bác sĩ Anh: trời ạ. Một bác sĩ trẻ, tận tâm, tận tuỵ với nghề lắm. Cũng thương yêu bệnh nhân của mình, coi bệnh nhận của mình như người thân. Qua điện thoại thì chỉ biết sơ, nhưng khi gặp rồi bác sĩ Anh lại càng truyền cho mình cảm hứng sống tiếp và yêu tiếp. Cuộc đời không ai là hoàn hảo, và cuộc sống mỗi người đều có 1 khổ ải riêng. Chi bằng ta nhận ra chấp nhận nó và điều trị tốt. Bác sĩ Anh cũng quan tâm hằng ngày ăn gì, uống gì và làm gì để tăng cường sức khoẻ. Thực sự mình cảm thấy mình vẫn còn quá may mắn khi gặp 2 người
7 ngày đầu tiên uống ARV quả thực là 1 trải nghiệm, vật vả, mệt mỏi, chán nản và có cả hận thù bản thân. Nhưng trải qua 7 ngày, khi sức khoẻ ổn định, bản thân là muốn khuyên đến tất cả mọi người đừng ai dại lầm lỡ để phải uống thuốc này cả. Nhưng nếu bị rồi, hãy chấp nhận và tìm đến thuốc ngay. Nó là những viên thuốc của niềm tin, hi vọng và cả tương lai phía trước.
Hãy mạnh mẽ đón nhận tất cả mọi chuyện. Đừng lo và sợ nó, chính bản thân bạn sẽ hại chính mình khi bạn không dám dối diện với nó.
Đối với mỗi người khi nhận kết quả H dương tính trên tay thì trong đầu luôn nghĩ đến cái chết đầu tiên. Mình cũng không ngoại lệ.
Khi bản thân biết nhiễm H, bỗng dưng bao ước mơ hoài bão của mình vụt tan biến hết. Người đầu tiên mình cảm thấy có lỗi chính là Mẹ - người đã sinh thành, nuôi dưỡng và hi vọng mình lớn khôn. Mẹ mình năm nay cũng 70 tuổi rồi, cái tuổi gần đất xa trời ấy mà mình lại bất hiếu vậy... mình cũng chẳng biết phải làm sao. Cả 1 tương lai ở phía trước, mình cũng đặt cho nó dấu chấm lửng, rồi cả 1 tình yêu đang trên đà đậm sâu rồi cũng tan vỡ. Công việc trì trệ, mình chỉ dám đối diên với chính mình tại cái gương trong phòng. U ám lắm. Đau đớn lắm. 25 năm mình đã phải tiếp tục rơi nước mắt. Mình gào thét rất nhiều.
Mình cũng tìm rất nhiều thứ về H trên google và tình cờ biết vài diễn đàn về H. Đầu tiên mình cũng đọc những nguy cơ lây nhiễm, rồi cách để tiếp tục đối mặt với nó. Nhưng phải nói rằng mình quá may mắn khi điện thoại và nói chuyện với Bác sĩ Bình và Bác sĩ Anh.
Bác sĩ Bình: Chỉ cần qua cách nói chuyện, bác sĩ đã khuyên minh cách sốg tiếp và sống tốt ra sao. Và với H thì ko việc gì phải sợ nó cả. Giọng bác sĩ Bình ấm áp lắm khuyên nhủ đủ điều và cũng hướng dẫn các bước mình nên làm tiếp theo. Bs Bình cũng ko ngần ngại hướng cho mình nên chữa trị sớm tại các Trung tâm để kéo dài sự sống như người bình thường. Bác còn khuyên nhủ rằng, ông trời cho ai kiếp nạn nào thì hãy cố gắng đối diện với kiếp nạn ấy. Đừng tự huỷ hoại bản thân. Còn rất nhiều người yêu thương mình, đang cần mình sống từng ngày. Hãy lạc quan và luôn hành động đúng đắn
Bác sĩ Anh: trời ạ. Một bác sĩ trẻ, tận tâm, tận tuỵ với nghề lắm. Cũng thương yêu bệnh nhân của mình, coi bệnh nhận của mình như người thân. Qua điện thoại thì chỉ biết sơ, nhưng khi gặp rồi bác sĩ Anh lại càng truyền cho mình cảm hứng sống tiếp và yêu tiếp. Cuộc đời không ai là hoàn hảo, và cuộc sống mỗi người đều có 1 khổ ải riêng. Chi bằng ta nhận ra chấp nhận nó và điều trị tốt. Bác sĩ Anh cũng quan tâm hằng ngày ăn gì, uống gì và làm gì để tăng cường sức khoẻ. Thực sự mình cảm thấy mình vẫn còn quá may mắn khi gặp 2 người
7 ngày đầu tiên uống ARV quả thực là 1 trải nghiệm, vật vả, mệt mỏi, chán nản và có cả hận thù bản thân. Nhưng trải qua 7 ngày, khi sức khoẻ ổn định, bản thân là muốn khuyên đến tất cả mọi người đừng ai dại lầm lỡ để phải uống thuốc này cả. Nhưng nếu bị rồi, hãy chấp nhận và tìm đến thuốc ngay. Nó là những viên thuốc của niềm tin, hi vọng và cả tương lai phía trước.
Hãy mạnh mẽ đón nhận tất cả mọi chuyện. Đừng lo và sợ nó, chính bản thân bạn sẽ hại chính mình khi bạn không dám dối diện với nó.
- 10
- Show all