Nhật kí...ngày...tháng...năm....
Năm tháng trôi qua,nhờ vào sự tảo tần của mẹ,sự cố gắng của cha mà chúng con trưởng thành như ngày hôm nay!
27 tuổi...con vẫn luôn là con gái bé nhỏ của bố mẹ,chẳng khi nào bố mẹ để con một mình dù hoàn cảnh có ra sao.con còn nhớ những buổi chiều sau giờ lao động vất vả,bố dạy con tập đi xe đạp với những vòng lăn bánh đầu tiên hay những chiếc khăn mẹ tranh thủ đan cho con vào những đêm trời lạnh buốt!
Con còn nhớ chứ,con nhớ tất cả những cuộc thi mà mình từng trải qua,chưa có cuộc thi nào bố mẹ không ở cạnh con,rồi cuộc thi gần đây nhất....con đã trở thành một cô giáo cấp hai...đã thực hiện được ước mong của bố mẹ! Bố tự hào lắm,gặp ai bố cũng khoe và niềm vui của bố luôn trực trên gương mặt,trên ánh mắt của mình....
Thấm thoát đã 2 năm kể từ ngày con bước vào sự nghiệp trồng người! Con là một cô gái hay cười nhưng bướng bỉnh lắm,chỉ có điều từ nhỏ cho đến lớn dù gặp bất cứ chuyện gì con cũng đều kể cho bố mẹ nghe....thế nhưng.....chuyện này thì con không thể...
Vào một buổi chiều nọ,có thể là một buổi chiều định mệnh,một buổi chiều khiến mọi thứ thay đổi với con....con bị đá phải kim tiêm khi đang nhặt củi trên đồi...kim còn máu mẹ à! Thật ra khi đó con k có sợ,con cũng chẳng mảy may suy nghĩ gì cho đến khi...con đau....chân tay con đau lắm,đêm ngủ mà con cứ mồ hôi ướt áo,con mệt và buồn nôn lắm,lúc này con có tìm hiểu và biết đó có thể là triệu chứng của HIV. Nhìn con ốm như vậy mẹ cũng chẳng an tâm,mẹ thường nói với con :"nếu chịu được mẹ sẽ chịu hết cho con",nhưng mẹ ơi...con chỉ biết kêu mệt và khóc chứ con k dám nói,con k thể khiến mẹ lo lắng được...và rồi con đã một mình...một mình đến nơi xét nghiệm.họ lấy máu của con,con sợ và đau lắm,con khóc và người cứ run lên,con không biết phải bám vào ai đây,con thật sự rất mệt mỏi! Dù kết quả 5 tháng âm tính nhưng con biết rõ về tình trạng của mình.con chỉ nhờ trời phật thương con,xin đừng để con liên luỵ tới bố mẹ! Cả đời này con chỉ mong được nhìn thấy niềm vui,thấy sự bình an của người!
Con không biết phải làm sao,chỉ có thể viết ra đây để khiến bản thân nhẹ lòng hơn,cầu cho bố mẹ của con muôn đời bình an!!!!!