Em cảm ơn bác sĩ Bình và các quản trị viên rất nhiều.
Em chỉ là chàng sinh viên ngoại tỉnh lên Hà Nội học với bao khát vọng, nhiệt huyết tuổi trẻ, những dự định về tương lai,.. chưa bao giờ em nghĩ đến việc mình dính vào tệ nạn xã hội chưa bao giờ tìm hiểu về những căn bệnh xã hội nhưng không ngờ e lại nghe lời dụ dỗ của các sếp ở chỗ học việc, để rồi phải chải qua những ngày tháng tồi tệ đã nhiều lần muốn tìm đến cái chết. Thật may,có mọi người trong suốt 7 tuần qua đã tư vấn cho em để em có thể đi được qua những ngày tháng địa ngục nhất trong suốt 22 năm cuộc đời. Nhưng đến hôm nay khi nghĩ lại 2 tháng qua e đã đánh mất nhiều thứ sức khỏe, bạn bè, niềm vui đặc biệt những khát vọng, kế hoạch dự định của e dường như e đã không còn quan tâm đến nó nữa,... Em quyết định không thể để mình tiếp tục như thế này nữa, em không thể yếu đuối như vậy nữa không thì những thứ e đánh mất còn nhiều hơn. Em phải mạnh mẽ hơn coi đây là 1 lần gục ngã, phải hướng đến điều tích cực phải cố gắng sống thật tốt dù có chuyện gì xảy ra...Em cảm ơn diễn đàn cảm ơn bác sĩ Bình và cảm ơn tất cả mọi người.
Em viết những lời này lên đây để khi e tiếp tục vào diễn đàn em đọc được e sẽ thoát ra và không suy nghĩ linh tinh nữa.
Em chào mọi người những người bạn người thầy người ae tốt dù chưa bao giờ được gặp mặt em mong lần sau 1 thời gian nữa em quay lại diễn đàn là những lời chào mọi người chứ không phải những câu hỏi vu vơ :)))