Chào các bạn,
Hôm nay mình vào diễn đàn ghé thăm mọi người xem thế nào. Tình cờ đọc được bài viết của 1 anh nhận món quà sinh nhật 27 là kết quả DT.
Mình đọc bài của anh từng câu từng chữ mà lòng đau thắt. Mình hiểu cảm giác của anh ấy hiện giờ như thế nào. Mình có đôi lời gửi các bạn vừa nhận kết quả Dương Tính. Cách đây vài tháng, mình cũng đã trải qua tình cảnh như các bạn, một buổi trưa nắng gắt cuối năm, hồi hộp chờ lấy kết quả XN ở Pasteur, 2 chữ DT đập vào mắt. Cuộc đời mình đã thay đổi từ khi đó. Rồi mình hoang mang, mình suy sụp, đau đớn,...
Rồi lấy máu XN, rồi lại lấy máu... Nhìn mấy cây kim hút máu ra mà lòng đau xót.
Khi mình đi lấy KQ XN CD4 mình ngồi gần 1 anh, anh đó lấy KQ XN HIV với bạn, và mình thấy 2 chữ ÂM TÍNH, anh đó "yeah" lên 1 tiếng, cười rất tươi và nhanh chóng rời đi. Mình chỉ ước gì KQ của mình cũng như vậy. Nhưng làm thế nào được?
Đời vẫn cứ trôi, ngày rồi lại đêm, con người ta sinh ra trên đời này ít nhiều cũng sẽ trải đi qua bể khổ. Nước mắt mình rơi để mình mạnh mẽ lên chứ không phải làm mình yếu đuối hơn.
Mình chỉ muốn nhắn gửi đến các bạn, con virus HIV này nó sẽ không thể dập tắt cuộc đời của chúng ta. Cuộc sống này đầy rẫy nhưng bất công, nhìn lên ta không bằng ai, nhưng nhìn xuống còn có nhiều hoàn cảnh bất hạnh hơn mình nhiều. Ráng chịu khổ vài năm, coi như tu tâm dưỡng tính, cố gắng giữ gìn sức khỏe, ráng kiếm tiền để biết đâu 1 ngày đẹp trời có thuốc chữa khỏi mà còn có tiền mua.
Có buồn thì cũng lâu lâu buồn, buồn ít thôi. Vui lên đi vì đời này khổ lắm!
Chúc cả nhà luôn lạc quan và yêu đời. Vậy nha!
Hôm nay mình vào diễn đàn ghé thăm mọi người xem thế nào. Tình cờ đọc được bài viết của 1 anh nhận món quà sinh nhật 27 là kết quả DT.
Mình đọc bài của anh từng câu từng chữ mà lòng đau thắt. Mình hiểu cảm giác của anh ấy hiện giờ như thế nào. Mình có đôi lời gửi các bạn vừa nhận kết quả Dương Tính. Cách đây vài tháng, mình cũng đã trải qua tình cảnh như các bạn, một buổi trưa nắng gắt cuối năm, hồi hộp chờ lấy kết quả XN ở Pasteur, 2 chữ DT đập vào mắt. Cuộc đời mình đã thay đổi từ khi đó. Rồi mình hoang mang, mình suy sụp, đau đớn,...
Rồi lấy máu XN, rồi lại lấy máu... Nhìn mấy cây kim hút máu ra mà lòng đau xót.
Khi mình đi lấy KQ XN CD4 mình ngồi gần 1 anh, anh đó lấy KQ XN HIV với bạn, và mình thấy 2 chữ ÂM TÍNH, anh đó "yeah" lên 1 tiếng, cười rất tươi và nhanh chóng rời đi. Mình chỉ ước gì KQ của mình cũng như vậy. Nhưng làm thế nào được?
Đời vẫn cứ trôi, ngày rồi lại đêm, con người ta sinh ra trên đời này ít nhiều cũng sẽ trải đi qua bể khổ. Nước mắt mình rơi để mình mạnh mẽ lên chứ không phải làm mình yếu đuối hơn.
Mình chỉ muốn nhắn gửi đến các bạn, con virus HIV này nó sẽ không thể dập tắt cuộc đời của chúng ta. Cuộc sống này đầy rẫy nhưng bất công, nhìn lên ta không bằng ai, nhưng nhìn xuống còn có nhiều hoàn cảnh bất hạnh hơn mình nhiều. Ráng chịu khổ vài năm, coi như tu tâm dưỡng tính, cố gắng giữ gìn sức khỏe, ráng kiếm tiền để biết đâu 1 ngày đẹp trời có thuốc chữa khỏi mà còn có tiền mua.
Có buồn thì cũng lâu lâu buồn, buồn ít thôi. Vui lên đi vì đời này khổ lắm!
Chúc cả nhà luôn lạc quan và yêu đời. Vậy nha!
-
12
- Show all