Đời Lau Sậy
Sống gần con người, bao phủ giữa con người, nhưng Lau Sậy cực kỳ cô đơn...
Tha thiết sống, bất chấp yêu ghét của người đời, Lau Sậy vẫn cố vươn lên dù chắc cũng không níu kéo được bất cứ cái nhìn nào, vì nó vốn quê mùa, lơ thơ và nhợt nhạt! Dù vậy, Lau Sậy cũng làm được nhiều chuyện cho đời lắm chứ, chí ít, nó cũng được cắm thành giàn cho đậu đũa leo trong vườn; hay được bện chặt thành tấm liếp để che chắn cho người nghèo tránh những cơn mưa lạnh, gió lùa; hoặc đến khi nó tàn, người ta đem đốt, Lau Sậy cũng nổ giòn tan như pháo, tàn tro bay tôi tác giữa lưng trời...Lau Sậy yêu tha thiết nơi mình nhú lên, trưởng thành, dù là ở nơi đồng hoang hay dọc đường làng, nơi có những cây ô môi già nua vắt kiệt mình cho những mùa bông tím.
Đời Lau Sậy là vậy, nhưng phải hy vọng để sống, để chịu đựng và để vượt qua...
Sống gần con người, bao phủ giữa con người, nhưng Lau Sậy cực kỳ cô đơn...
Tha thiết sống, bất chấp yêu ghét của người đời, Lau Sậy vẫn cố vươn lên dù chắc cũng không níu kéo được bất cứ cái nhìn nào, vì nó vốn quê mùa, lơ thơ và nhợt nhạt! Dù vậy, Lau Sậy cũng làm được nhiều chuyện cho đời lắm chứ, chí ít, nó cũng được cắm thành giàn cho đậu đũa leo trong vườn; hay được bện chặt thành tấm liếp để che chắn cho người nghèo tránh những cơn mưa lạnh, gió lùa; hoặc đến khi nó tàn, người ta đem đốt, Lau Sậy cũng nổ giòn tan như pháo, tàn tro bay tôi tác giữa lưng trời...Lau Sậy yêu tha thiết nơi mình nhú lên, trưởng thành, dù là ở nơi đồng hoang hay dọc đường làng, nơi có những cây ô môi già nua vắt kiệt mình cho những mùa bông tím.
Đời Lau Sậy là vậy, nhưng phải hy vọng để sống, để chịu đựng và để vượt qua...
Sửa lần cuối: