Bác sĩ Bình
Chuyên khoa Truyền nhiễm - Hơn 23 năm công tác HIV
Ban Quản Trị
Phòng Khám Viễn Đông & Lab Viễn Đông: 361/4 Nguyễn Văn Luông, P.12, Q.6, TP.HCM
Cần tư vấn xử trí phơi nhiễm HIV trong 72 giờ đầu hoặc điều trị HIV bằng thuốc ARV có thể liên hệ Phòng khám Bác sĩ Bình (ĐT: 08.28.98.08.08) để được bác sĩ tư vấn miễn phí và có thể chỉ định phác đồ phù hợp cho bạn sau khi có kết quả xét nghiệm HIV, gan, thận. Cần xét nghiệm nhanh HIV, gan, thận trước khi dùng thuốc phơi nhiễm hoặc xét nghiệm theo dõi bệnh có thể liên hệ Phòng xét nghiệm Hùng Vương (ĐT: 0919.809.577). Mọi sự tư vấn trực tiếp tại Phòng xét nghiệm114/2 Hùng Vương, phường 9, quận 5, TP.HCM đều được miễn phí.
Phần tự luận:
Tuyên Truyền Phòng Chống HIV/AIDS
Mặc dù đặt tựa đề bài viết này là Tuyên Truyền. Nhưng thật ra mà nói đây là những dòng cảm nhận của cá nhân tôi về căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS ở Việt Nam, những suy nghĩ, kiến thức về HIV mà tôi đã học được. Tôi viết bài này với mong muốn mọi người sau khi đọc bài viết này của tôi có thể nhận ra tác hại, hậu quả ghê gớm mà HIV/AIDS gây ra, qua đó chung tay với cộng đồng đẩy lùi dịch bệnh nguy hiểm này…
Sau đây là những nguyên nhân cơ bản nhất:
v Về Kiến Thức:
Đa số người dân Việt Nam hầu như chưa được trang bị đầy đủ kiến thức để phòng chống HIV/AIDS, nói cách khác những người này đánh giá thấp tầm quan trọng của việc tự trang bị kiến thức cho mình. Mặc dù Việt Nam có những kế hoạch đem kiến thức phòng chống HIV/AIDS vào đời sống. Nhưng mà, hiệu quả đạt được không cao chứng tỏ những cách làm đó chưa triệt để. Chúng ta sẽ dễ dàng bắt gặp được những tấm bảng tuyên truyền phòng chống HIV/AIDS nằm dọc theo các con đường, những thứ đó thật sự không đem lại lợi ích gì nhiều, gần như là vô ích. Nhà trường bắt đầu đem những bài học về phòng chống HIV nhưng những thứ kiến thức mà học sinh nhận được từ những bài giảng đó là chưa đủ, bằng chứng là phần lớn thanh niên Việt Nam hiện nay không biết cách tự bảo vệ mình khỏi căn bệnh thế kỷ. Trong khi đó, những buổi học nâng cao kiến thức cho người dân, những cuộc diễu hành về HIV/AIDS mang lại hiệu quả tích cực thì lại không được chú trọng. Đó chỉ là những nguyên nhân tiêu biểu, về cách khắc phục tôi sẽ nói đến ở phần sau.
v Về Nhận Thức:
Nhận Thức của con người Việt Nam thực sự rất kém. Họ không quan tâm đến hậu quả to lớn mà HIV/AIDS gây ra, họ xem những kiến thức, sự hiểu biết về nó là phiền phức, cho đến khi họ đối mặt với nó. Như chúng ta đã biết, HIV/AIDS lây truyền qua ba con đường: máu, quan hệ tình dục, mẹ sang con. Đối với con đường lây lan qua máu những đối tượng đầu tiên của con đường này là dân nghiện, họ đã đánh đổi cuộc sống của họ để chìm vào ma túy. Và trước khi họ muốn được xã hội đối xử với tư cách là một nạn nhân HIV/AIDS thì nơi đầu tiên họ phải đến là trại cai nghiện. Nhưng nó chẳng đáng kể khi so với những người nhiễm qua đường tình dục. Từ đàn ông đến phụ nữ, công nhân cho đến học sinh, HIV/AIDS chẳng chừa một ai cả. những người đàn ông tìm thú vui bên ngoài, và đỗ lỗi cho…bản năng. Đúng, mọi loài động vật trên thế giới đều có bản năng, nhưng thượng đế đã ban cho cho người hai thứ để hai thứ để phân biệt với những loài khác đó là nhận thức và sự kiềm chế. Khi một người bị nhiễm HIV/AIDS thì đó là một tai nạn, khi một đứa bé bị nhiễm lúc vừa mới sinh ra thì đó là một tội ác. Bắt một người khác phải gánh vác tội lỗi của mình là một điều không thể chấp nhận được, huống chi đó là đứa con do chính mình sinh ra.
Và sau đây là những cách khắc phục mà cá nhân tôi nghĩ là đúng:
Hãy tổ chức nhiều hơn nữa những chương trình giúp đỡ những bệnh nhân nhiễm HIV/AIDS qua đó vừa có thể làm vơi đi nỗi buồn của người nhiễm vừa có thể tuyên truyền cho người dân cách sống lành mạnh, tinh thần giúp đỡ người khác.
Những buổi học tuyên truyền, lớp tập huấn mang lại những hiệu quả rất tích cực, bên cạnh đó có thể tổ chức các chương trình văn nghệ về chủ đề phòng chống HIV/AIDS để những vấn đề về việc phòng tránh nó có thể dễ dàng đến với người dân hơn.
Thay đổi cách suy nghĩ là một việc cần thiết. Hậu quả là thứ phải liên tưởng đến đầu tiên. Mọi người đều có thể hành động một cách đúng đắn nếu họ suy nghĩ một cách đúng đắn.
Và cuối cùng, hãy tự cứu lấy bản thân trước khi quá muộn.
Phần trắc nghiệm:
1.B
2.A
3.D
4.B
5.A
6.D
7.D
8.B
9.D
10.D
11.B
12.C
13.D
14.B
15.A
16.D
17.D
18.D
19.B
20.D
21.B
22.C
23.D
24.A
25.D
26.D
27.D
28.D
29.C
30.B
Phần tự luận:
Tuyên Truyền Phòng Chống HIV/AIDS
Mặc dù đặt tựa đề bài viết này là Tuyên Truyền. Nhưng thật ra mà nói đây là những dòng cảm nhận của cá nhân tôi về căn bệnh thế kỷ HIV/AIDS ở Việt Nam, những suy nghĩ, kiến thức về HIV mà tôi đã học được. Tôi viết bài này với mong muốn mọi người sau khi đọc bài viết này của tôi có thể nhận ra tác hại, hậu quả ghê gớm mà HIV/AIDS gây ra, qua đó chung tay với cộng đồng đẩy lùi dịch bệnh nguy hiểm này…
Sau đây là những nguyên nhân cơ bản nhất:
v Về Kiến Thức:
Đa số người dân Việt Nam hầu như chưa được trang bị đầy đủ kiến thức để phòng chống HIV/AIDS, nói cách khác những người này đánh giá thấp tầm quan trọng của việc tự trang bị kiến thức cho mình. Mặc dù Việt Nam có những kế hoạch đem kiến thức phòng chống HIV/AIDS vào đời sống. Nhưng mà, hiệu quả đạt được không cao chứng tỏ những cách làm đó chưa triệt để. Chúng ta sẽ dễ dàng bắt gặp được những tấm bảng tuyên truyền phòng chống HIV/AIDS nằm dọc theo các con đường, những thứ đó thật sự không đem lại lợi ích gì nhiều, gần như là vô ích. Nhà trường bắt đầu đem những bài học về phòng chống HIV nhưng những thứ kiến thức mà học sinh nhận được từ những bài giảng đó là chưa đủ, bằng chứng là phần lớn thanh niên Việt Nam hiện nay không biết cách tự bảo vệ mình khỏi căn bệnh thế kỷ. Trong khi đó, những buổi học nâng cao kiến thức cho người dân, những cuộc diễu hành về HIV/AIDS mang lại hiệu quả tích cực thì lại không được chú trọng. Đó chỉ là những nguyên nhân tiêu biểu, về cách khắc phục tôi sẽ nói đến ở phần sau.
v Về Nhận Thức:
Nhận Thức của con người Việt Nam thực sự rất kém. Họ không quan tâm đến hậu quả to lớn mà HIV/AIDS gây ra, họ xem những kiến thức, sự hiểu biết về nó là phiền phức, cho đến khi họ đối mặt với nó. Như chúng ta đã biết, HIV/AIDS lây truyền qua ba con đường: máu, quan hệ tình dục, mẹ sang con. Đối với con đường lây lan qua máu những đối tượng đầu tiên của con đường này là dân nghiện, họ đã đánh đổi cuộc sống của họ để chìm vào ma túy. Và trước khi họ muốn được xã hội đối xử với tư cách là một nạn nhân HIV/AIDS thì nơi đầu tiên họ phải đến là trại cai nghiện. Nhưng nó chẳng đáng kể khi so với những người nhiễm qua đường tình dục. Từ đàn ông đến phụ nữ, công nhân cho đến học sinh, HIV/AIDS chẳng chừa một ai cả. những người đàn ông tìm thú vui bên ngoài, và đỗ lỗi cho…bản năng. Đúng, mọi loài động vật trên thế giới đều có bản năng, nhưng thượng đế đã ban cho cho người hai thứ để hai thứ để phân biệt với những loài khác đó là nhận thức và sự kiềm chế. Khi một người bị nhiễm HIV/AIDS thì đó là một tai nạn, khi một đứa bé bị nhiễm lúc vừa mới sinh ra thì đó là một tội ác. Bắt một người khác phải gánh vác tội lỗi của mình là một điều không thể chấp nhận được, huống chi đó là đứa con do chính mình sinh ra.
Và sau đây là những cách khắc phục mà cá nhân tôi nghĩ là đúng:
Hãy tổ chức nhiều hơn nữa những chương trình giúp đỡ những bệnh nhân nhiễm HIV/AIDS qua đó vừa có thể làm vơi đi nỗi buồn của người nhiễm vừa có thể tuyên truyền cho người dân cách sống lành mạnh, tinh thần giúp đỡ người khác.
Những buổi học tuyên truyền, lớp tập huấn mang lại những hiệu quả rất tích cực, bên cạnh đó có thể tổ chức các chương trình văn nghệ về chủ đề phòng chống HIV/AIDS để những vấn đề về việc phòng tránh nó có thể dễ dàng đến với người dân hơn.
Thay đổi cách suy nghĩ là một việc cần thiết. Hậu quả là thứ phải liên tưởng đến đầu tiên. Mọi người đều có thể hành động một cách đúng đắn nếu họ suy nghĩ một cách đúng đắn.
Và cuối cùng, hãy tự cứu lấy bản thân trước khi quá muộn.
Phần trắc nghiệm:
1.B
2.A
3.D
4.B
5.A
6.D
7.D
8.B
9.D
10.D
11.B
12.C
13.D
14.B
15.A
16.D
17.D
18.D
19.B
20.D
21.B
22.C
23.D
24.A
25.D
26.D
27.D
28.D
29.C
30.B