08.28.98.08.08
  • NGỪA HIV KHẨN CẤP: Nếu bạn Quan hệ tình dục không an toàn sợ lây nhiễm HIV hãy liên hệ Bác sĩ Bình tư vấn xử trí phơi nhiễm HIV khẩn cấp trước 72 giờ (PEP) kể từ khi xảy ra nguy cơ có thể lây nhiễm; Dự phòng trước phơi nhiễm (PrEP) hoặc đăng ký điều trị HIV bằng thuốc ARV tự túc, bảo mật thông tin. Liên hệ Hotline 0828980808 - Bác sĩ Bình: từ 7h00 đến 22h00 mỗi ngày kể cả Ngày Lễ, Thứ 7, Chủ Nhật.

ARV-Cuộc sống-Sự nghiệp-Hôn nhân (Mạn đàm về H)

NVT

Sức sống mới
Thân chào quý anh chị em diễn đàn,

Hôm nay xin mạn phép được tản mạn về H, cuộc sống, sự nghiệp và hôn nhân sau khi đối mặt với H.

Từ lúc nhận được kết quả "Positive- Dương tính" tháng 06 năm 2017 từ Viện Pastuer Tp.HCM, tôi còn hơi sửng sốt vì không biết H là loại bệnh xã hội nguy hiểm như thế nào; cứ nghĩ nó "đơn giản". sau đó tôi bắt tay ngay vào việc tìm các bác sỹ tư vấn và theo phác đồ điều trị Bậc một hai ngày sau đó vào tháng 06 năm 2017, thế là đã tròn hai năm. Và H đã thay đổi mọi khía cạnh trong cuộc đời của tôi như sau:

1. Cuộc sống

- Tôi tốt nghiệp Chuyên ngành Biên-phiên dịch tiếng Anh vào tháng 06 năm 2016; sau đó tôi được một tập đoàn mời về làm việc cho một dự án ở nước ngoài, phải nói là tôi cũng dễ nhìn và rất được lòng mọi người, thế nhưng tôi phải mang căn bệnh H và luôn phải che dấu sự thật và phải đi lãnh thuốc định kì tại phòng khám địa phương nước bạn. suốt sáu tháng kể từ khi uống viên thuốc ARV đầu tiên, sáng lên văn phòng, đầu óc nó cứ như một thằng xỉn rượu, ảo giác.... không thể tập trung vào việc suy nghỉ và phục vụ công việc; tuy nhiên, tinh thần của tôi lúc nào cũng lạc quan vì suy nghỉ đơn giản rằng "đã chấp nhận chơi, chấp nhận chiu" đấy là lý và sự "nhân quả".

- Mỗi ngày lúc 8h00 tối điện thoại reo lên, tin nhắn báo "Nạp dinh dưỡng" là mặc định phải uống ARV, chưa kể sáng phải uống thuốc "dự phòng lao". chỉ vài tháng thôi mà người tôi dường như khác hẳn, khô khan hơn, nhìn gầy hơn, đen hơn, sụt cân... Nhưng tôi đã lấy lại phong độ chỉ sau 06 tháng xét nghiệm tải lượng, công thức máu... thế nhưng tôi lại phải đối diện với một loại bệnh mới; đó là "giang mai", một loại bệnh mà tôi ám ảnh đến thời điểm hiện tại, vì sao ư, vì nó gây sụt cân nhanh chóng, chiều về là ớn lạnh gai sống, lòng bàn tay nổi ban đỏ, trên hai bờ vai thì nổi các mụn đỏ và tới bây giờ vẫn còn mờ mờ. Ngay lập tức tôi về Bệnh viện da liễu xet nghiệm và tiêm 3 liều thuốc, 06 tháng sau cho ra kết quả "âm tính" an toàn, và tới bây giờ tôi đã phải trải qua hai lần điều trị giang mai, do hành vi tái phát.

2. Sự nghiệp

- Từ một chàng trai có công việc ổn định và mức lương khá tốt, thế nhưng tôi cứ luôn lo lắng và sợ rằng công ty sẽ cho kiểm tra sức khỏe định kỳ cho người lao động, và lỡ may phát hiện ra tôi có H thì biết làm sao!?.
- Anh chị em đồng nghiệp nhiều khi hỏi "sao mà vai và lưng em có nhiều nốt đỏ thế, coi chừng bị sida nhen em", miệng thì cười vui và tỏa ra như không có chuyện gì, nhưng lòng thì nát như tương, lo lắng, hối hận và đành chấp nhận.
- Sống ở xứ qua quê hương, tôi luôn sợ bệnh và đặc biệt các bệnh có liên quan đến "dao & kéo" vì tôi sợ khi đó bệnh viện sẽ phát hiện ra và sẽ gởi thông tin về cho công ty và tôi lại phải về VN.
- Ở cái tuổi 25, sự nghiệp đang lên, tiền bạc cũng tạm được cho là khá khá, tuy nhiên, tôi lại đau đáo về gia đình vì tôi là con trai duy nhất và tôi phải đối mặt với xã hội ra sao nếu như họ cho rằng tôi có H và xa lánh tôi.

3. Hôn nhân

- Điểm cuối của ước vọng gia đình đó là tôi thành gia lập thất, nhưng biết làm sao và ai sẽ là người chấp nhận cùng tôi đi thêm một đoạn dường dài; ba mẹ không cho tôi lấy vợ sớm mà phải đợi sau 30 tuổi, nhưng tôi không biết vì lý do gì mà hai ông bà cứ hối thúc lấy vợ sớm để có cháu, cháu nội ư!, ai,ai lấy tôi đây!? và nhiều đêm suy nghỉ chẳng biết làm gì để quay lại cuộc sống như trước đây.
- Và đến hiện tại tôi vẫn chưa có khái niệm lập gia đình, vì sợ H;
- Tôi lại muốn sống ở xứ xa lạ này đến về già và thậm chí mất bên đất khách quê người để che dấu đi sự thật về H. tôi có xem chương trình "GƯƠNG HAI CHIỀU" có 1 vị bác sỹ điều trị lâu năm cho các bệnh nhân H nói rằng "người sống lâu nhất mà ông biết từ khi uống ARV là được 15 năm", ngay thời khắc đó, tôi thấy cuộc sống quá ngắn nên muốn sống lại 1 cuộc đời thật đẹp đẽ và tập chết để sống.

H - với tôi!

- Với tôi bây giờ H được tôi định nghĩa là "Happiness";
- Phải sống cho vui vẻ, lạc quan, và tập trung về sự nghiệp, gia đình ba mẹ và cống hiến cho xã hội vì tôi vẫn còn 1 ước mơ là trở thành Giảng viên đại học.
-Nếu có ai có H, hãy lạc quan lên, hãy sống vì gia đình và vì xã hội, cũng may khoa học ngày càng tiến triển nên H tạm được ức chế và duy trì sự sống cho chúng ta.
_Nếu Bác Bình có tổ chức buổi giao lưu tại Tp.HCM, mình sẽ bay về VN ngày cùng "mạn đàm về H" với quý anh chị em, nhằm tiếp lữa cho mọi người.

Thân chào quý anh chị em,

N.V.T
 

Stronger

Chưa xác thực Tài khoản
Thành viên Chưa Xác Thực
Câu nói của vị bác sĩ kia "...15 năm" chắc là thông tin hả bạn?
 

Xin trời thương con

Chưa xác thực Tài khoản
Thành viên Chưa Xác Thực
Sao tui xem nữ anh hung châu á tên huệ á sống 10 mấy gần 20 năm rồi mà
 

Biết phải làm sao

Chưa xác thực Tài khoản
Thành viên Chưa Xác Thực
Cố gắng lên a nhé, e mong mọi điều tốt đẹp Sẽ đến với a, e đag có dấu hiệu của H và chờ ngày để nhận kq a à
 

vngbl24

Chưa xác thực Tài khoản
Thành viên Chưa Xác Thực
Tại sao sau 6 tháng mới biết giang mai do “ hành vi tái phát “ là sao ?
 

Teddy88

Chưa xác thực Tài khoản
Thành viên Chưa Xác Thực
VN phát hiện trg hợp nhiễm H đầu tiên là năm 1990. Chị ấy đc điều trị năm 1996 hay 1997 gì đó. Câu nói của bs kia ý bảo điều trị ARV sau 15 năm vẫn sống bt. Chứ k phải chỉ sống đc thêm 15 năm. Hôm mình đi làm hồ sơ đt có 1 anh kêu a uống 17 năm rồi.
Thông qua đây các bạn đang bi quan hãy nhìn đó là tấm gương. Bạn ấy ngoài uống ARV , dự phòng lao còn phải đt GM mà bạn ấy vẫn lạc quan đc. Ko lẽ gì mình chỉ mới phát hiện H mình đã buông xuôi đc. Ai cũng phải trải qua cái tâm lý hối hận lo sợ thậm chí là sợ chết nhưng rồi mình phải đứng lên bước tiếp. Biết đâu tương lai sẽ có thuốc chữa hoặc thuốc tiêm 1 tháng 1 lần thì sao. Cứ phải nhìn về phía trc mà tiếp tục sống
@ mà bạn chủ topic uống 8h tối luôn hả. Mình thì uống 10h nằm tý chơi chơi rồi ngủ. Sáng dậy trộm vía chỉ mệt 1 2 ngày đầu. Hôm nay là ngày thứ 9 rồi. Mọi thứ vẫn bt. 20 đi tái khám đây
 

Chu quốc bình

Vi phạm Nội quy
Tài khoản Bị khoá
Thành viên Chưa Xác Thực
VN phát hiện trg hợp nhiễm H đầu tiên là năm 1990. Chị ấy đc điều trị năm 1996 hay 1997 gì đó. Câu nói của bs kia ý bảo điều trị ARV sau 15 năm vẫn sống bt. Chứ k phải chỉ sống đc thêm 15 năm. Hôm mình đi làm hồ sơ đt có 1 anh kêu a uống 17 năm rồi.
Thông qua đây các bạn đang bi quan hãy nhìn đó là tấm gương. Bạn ấy ngoài uống ARV , dự phòng lao còn phải đt GM mà bạn ấy vẫn lạc quan đc. Ko lẽ gì mình chỉ mới phát hiện H mình đã buông xuôi đc. Ai cũng phải trải qua cái tâm lý hối hận lo sợ thậm chí là sợ chết nhưng rồi mình phải đứng lên bước tiếp. Biết đâu tương lai sẽ có thuốc chữa hoặc thuốc tiêm 1 tháng 1 lần thì sao. Cứ phải nhìn về phía trc mà tiếp tục sống
@ mà bạn chủ topic uống 8h tối luôn hả. Mình thì uống 10h nằm tý chơi chơi rồi ngủ. Sáng dậy trộm vía chỉ mệt 1 2 ngày đầu. Hôm nay là ngày thứ 9 rồi. Mọi thứ vẫn bt. 20 đi tái khám đây
Mk tin chắc sau vài năm khoa học sẽ nghiên cứu ra thuốc chữa hoàng toàn
 

kehoanluong

Chưa xác thực Tài khoản
Thành viên Chưa Xác Thực
miệng thì cười vui và tỏa ra như không có chuyện gì, nhưng lòng thì nát như tương, lo lắng, hối hận và đành chấp nhận
kết nhất câu này....e đang là sinh viên năm 3 bị SMG chữa mãi vẫn lên.chán lắm rồi :(((
 

Chu quốc bình

Vi phạm Nội quy
Tài khoản Bị khoá
Thành viên Chưa Xác Thực
Thân chào quý anh chị em diễn đàn,

Hôm nay xin mạn phép được tản mạn về H, cuộc sống, sự nghiệp và hôn nhân sau khi đối mặt với H.

Từ lúc nhận được kết quả "Positive- Dương tính" tháng 06 năm 2017 từ Viện Pastuer Tp.HCM, tôi còn hơi sửng sốt vì không biết H là loại bệnh xã hội nguy hiểm như thế nào; cứ nghĩ nó "đơn giản". sau đó tôi bắt tay ngay vào việc tìm các bác sỹ tư vấn và theo phác đồ điều trị Bậc một hai ngày sau đó vào tháng 06 năm 2017, thế là đã tròn hai năm. Và H đã thay đổi mọi khía cạnh trong cuộc đời của tôi như sau:

1. Cuộc sống

- Tôi tốt nghiệp Chuyên ngành Biên-phiên dịch tiếng Anh vào tháng 06 năm 2016; sau đó tôi được một tập đoàn mời về làm việc cho một dự án ở nước ngoài, phải nói là tôi cũng dễ nhìn và rất được lòng mọi người, thế nhưng tôi phải mang căn bệnh H và luôn phải che dấu sự thật và phải đi lãnh thuốc định kì tại phòng khám địa phương nước bạn. suốt sáu tháng kể từ khi uống viên thuốc ARV đầu tiên, sáng lên văn phòng, đầu óc nó cứ như một thằng xỉn rượu, ảo giác.... không thể tập trung vào việc suy nghỉ và phục vụ công việc; tuy nhiên, tinh thần của tôi lúc nào cũng lạc quan vì suy nghỉ đơn giản rằng "đã chấp nhận chơi, chấp nhận chiu" đấy là lý và sự "nhân quả".

- Mỗi ngày lúc 8h00 tối điện thoại reo lên, tin nhắn báo "Nạp dinh dưỡng" là mặc định phải uống ARV, chưa kể sáng phải uống thuốc "dự phòng lao". chỉ vài tháng thôi mà người tôi dường như khác hẳn, khô khan hơn, nhìn gầy hơn, đen hơn, sụt cân... Nhưng tôi đã lấy lại phong độ chỉ sau 06 tháng xét nghiệm tải lượng, công thức máu... thế nhưng tôi lại phải đối diện với một loại bệnh mới; đó là "giang mai", một loại bệnh mà tôi ám ảnh đến thời điểm hiện tại, vì sao ư, vì nó gây sụt cân nhanh chóng, chiều về là ớn lạnh gai sống, lòng bàn tay nổi ban đỏ, trên hai bờ vai thì nổi các mụn đỏ và tới bây giờ vẫn còn mờ mờ. Ngay lập tức tôi về Bệnh viện da liễu xet nghiệm và tiêm 3 liều thuốc, 06 tháng sau cho ra kết quả "âm tính" an toàn, và tới bây giờ tôi đã phải trải qua hai lần điều trị giang mai, do hành vi tái phát.

2. Sự nghiệp

- Từ một chàng trai có công việc ổn định và mức lương khá tốt, thế nhưng tôi cứ luôn lo lắng và sợ rằng công ty sẽ cho kiểm tra sức khỏe định kỳ cho người lao động, và lỡ may phát hiện ra tôi có H thì biết làm sao!?.
- Anh chị em đồng nghiệp nhiều khi hỏi "sao mà vai và lưng em có nhiều nốt đỏ thế, coi chừng bị sida nhen em", miệng thì cười vui và tỏa ra như không có chuyện gì, nhưng lòng thì nát như tương, lo lắng, hối hận và đành chấp nhận.
- Sống ở xứ qua quê hương, tôi luôn sợ bệnh và đặc biệt các bệnh có liên quan đến "dao & kéo" vì tôi sợ khi đó bệnh viện sẽ phát hiện ra và sẽ gởi thông tin về cho công ty và tôi lại phải về VN.
- Ở cái tuổi 25, sự nghiệp đang lên, tiền bạc cũng tạm được cho là khá khá, tuy nhiên, tôi lại đau đáo về gia đình vì tôi là con trai duy nhất và tôi phải đối mặt với xã hội ra sao nếu như họ cho rằng tôi có H và xa lánh tôi.

3. Hôn nhân

- Điểm cuối của ước vọng gia đình đó là tôi thành gia lập thất, nhưng biết làm sao và ai sẽ là người chấp nhận cùng tôi đi thêm một đoạn dường dài; ba mẹ không cho tôi lấy vợ sớm mà phải đợi sau 30 tuổi, nhưng tôi không biết vì lý do gì mà hai ông bà cứ hối thúc lấy vợ sớm để có cháu, cháu nội ư!, ai,ai lấy tôi đây!? và nhiều đêm suy nghỉ chẳng biết làm gì để quay lại cuộc sống như trước đây.
- Và đến hiện tại tôi vẫn chưa có khái niệm lập gia đình, vì sợ H;
- Tôi lại muốn sống ở xứ xa lạ này đến về già và thậm chí mất bên đất khách quê người để che dấu đi sự thật về H. tôi có xem chương trình "GƯƠNG HAI CHIỀU" có 1 vị bác sỹ điều trị lâu năm cho các bệnh nhân H nói rằng "người sống lâu nhất mà ông biết từ khi uống ARV là được 15 năm", ngay thời khắc đó, tôi thấy cuộc sống quá ngắn nên muốn sống lại 1 cuộc đời thật đẹp đẽ và tập chết để sống.

H - với tôi!

- Với tôi bây giờ H được tôi định nghĩa là "Happiness";
- Phải sống cho vui vẻ, lạc quan, và tập trung về sự nghiệp, gia đình ba mẹ và cống hiến cho xã hội vì tôi vẫn còn 1 ước mơ là trở thành Giảng viên đại học.
-Nếu có ai có H, hãy lạc quan lên, hãy sống vì gia đình và vì xã hội, cũng may khoa học ngày càng tiến triển nên H tạm được ức chế và duy trì sự sống cho chúng ta.
_Nếu Bác Bình có tổ chức buổi giao lưu tại Tp.HCM, mình sẽ bay về VN ngày cùng "mạn đàm về H" với quý anh chị em, nhằm tiếp lữa cho mọi người.

Thân chào quý anh chị em,

N.V.T
E cũng suy nghĩ nhiều và lo lắng..
miệng thì cười vui và tỏa ra như không có chuyện gì, nhưng lòng thì nát như tương, lo lắng, hối hận và đành chấp nhận
kết nhất câu này....e đang là sinh viên năm 3 bị SMG chữa mãi vẫn lên.chán lắm rồi :(((
Cố gắng lên a nhé, e mong mọi điều tốt đẹp Sẽ đến với a, e đag có dấu hiệu của H và chờ ngày để nhận kq a à
Dưới xóm tôi có 1 ng phụ nữ bị HIV đc 20 năm mà vẫn khỏe mạnh..sinh con ra k bị h còn lấy đc Ck công an
 
THÔNG TIN CẦN BIẾT: (PEP - PrEP - ARV) Nếu bạn có quan hệ tình dục không an toàn (không bao cao su, rách, tuột bao cao su) hoặc nguy cơ khác sợ lây nhiễm HIV, bạn cần tư vấn dùng thuốc chống lây nhiễm HIV trong 72 giờ đầu sau phơi nhiễm (PEP), phòng ngừa trước phơi nhiễm HIV (PrEP) hoặc khi bạn đã nhiễm HIV cần điều trị thuốc kháng virus HIV (ARV) tự túc, bảo mật thông tin cá nhân thì liên hệ phòng khám của Bác sĩ Bình: Phòng khám Viễn Đông (Đc: 361/4 Nguyễn Văn Luông, P.12, Q.6, TP.HCM - ĐT: 0828980808 - 0911009900) hoặc Phòng khám Hùng Vương (Đc: 106Đ, Tổ 5, Ấp 4, Nhị Thành, Thủ Thừa, Long An - ĐT: 0828980808 - 0911009900) để được Bác sĩ Bình trực tiếp tư vấn, khám bệnh và chỉ định điều trị phác đồ thuốc phù hợp. Bạn cần xét nghiệm nhanh HIV, gan, thận... trước khi dùng thuốc phơi nhiễm (PEP, PrEP, ARV) hoặc xét nghiệm theo dõi bệnh: TCD4, PCR tải lượng HIV, Công thức máu, Tổng phân tích nước tiểu, Đường huyết, Mỡ máu, Men gan, Chức năng thận, Ký sinh trùng, Tầm soát ung thư, Viêm gan B, C, Giang mai, Lậu, Chlamydia, Sùi mào gà và nhiều xét nghiệm khác... có thể liên hệ Lab Viễn Đông (Đc: 361/4 Nguyễn Văn Luông, P.12, Q.6, TP.HCM - ĐT: 0828980808 - 0911009900) hoặc Lab Hùng Vương (Đc: 114/2 Hùng Vương, P.9, Q.5, TP.HCM - ĐT: 0919809577 - 02838539845).
Top