Đầu tiên cho phép con được gửi đến Ba Bình và các Anh (Chị) trên diễn đàn lời chúc sức khoẻ và lời cảm ơn chân thành nhất.
Quay lại với chủ đề thì mình xin được trình bày nguy cơ của mình là 3 tháng nhằm ngày 15/2 mình có QHTD không an toàn với người bạn mới quen. Chuyện cũng không có gì cho tới khi cách đây 1 tháng ( cách ngày có nguy cơ 2 tháng) mình bắt đầu có những triệu chứng lạ xuất hiện mà từ trước đến giờ mình chưa từng có, chẳng hạn như: Đầu tiên là bị lối ở tim tầm 5 ngày, nhức đầu cả tuần, cơ thể cảm thấy mệt mỏi và khó chịu kinh khủng mà không biết nguyên nhân dù mình có chơi GYM thường xuyên nên cơ thể mình rất khoẻ ít khi bị bệnh (nếu có 1 năm chắc bệnh nhẹ được 3 lần), tiếp đó là bị đổ mồ hôi đêm khi ngủ dù thời tiết rất bình thường. Lúc này mình đã cảm nhận được sự khác lạ của cơ thể và nghi điều chẳng lành nên đã lên hỏi chị google nguyên nhân bệnh của mình, Trước giờ kiến thức về H không có để rồi tá hoả ra sao những triệu chứng của mình quá giống với triệu chứng của H thời kì cửa sổ. Lúc đó nói thật với mọi người không từ nào để diễn tả được tâm trạng lúc đó cả, hoang mang lắm, sợ lắm, khóc nhiều lắm...Chợt nhớ lại những lần quan hệ trước đây cũng không an toàn lại càng thêm lo, lo không biết mình bị từ khi nào? không biết mình đang ở giai đoạn nào rồi? Và có lây cho ai chưa? Rồi mỗi sáng khi vừa mở mắt ra điều mình nghĩ tới đầu tiên là xem cơ thể mình có bị nổi hạch không? có bị phát ban không? móng có thay đổi chưa? lưỡi có bị trắng không? STRESS kinh khủng. Đi khám tổng quát thì không ra bệnh lại càng lo... Triệu chứng lại tiếp tục tiếp tục và ngày càng dày đặt hơn nữa. Mình bị buồn nôn, không muốn ăn gì cả, thêm đau nửa đầu và vai gáy, cơ thể thì mệt mõi, đuối sức không còn sức lực từ tuần thứ 10. Từ sáng tới tối lúc nào trong đầu cũng nghĩ tới con H, đến khi đêm ngủ trong tiềm thức mơ màng vẫn nghĩ mình đã bị H rồi luôn đó mọi người. Định đi xn nhưng chưa đi thứ nhất vì sợ sẽ bị lộ thông tin cá nhân khi mắc bệnh, thứ 2 là sợ nhận được kq là H+, thứ 3 là cũng chưa đủ 3 tháng theo khuyến cáo của Bộ nên thôi không dám đi. Lúc đó tự trấn an mình là nếu có bệnh thì coi như bệnh nan y và sẽ đi trị chắc cũng sống được vài năm hoặc hơn, nếu không trị sẽ chuyển sang AIDS và DIE sớm nữa. Cũng lên mạng xem chỗ nào cho người H tá tút,...Lúc đó không thể chia sẽ với ai được, sợ bị kì thị khi mình nói ra. Rồi cơ duyên đưa mình đến diễn đàn của Ba Bình, từ khi biết dđ mình lên đây trao đổi với mn cũng thấy nhẹ nhõm trong lòng phần nào dù vẫn đang rung chờ đủ ngày để đi xn. Nói thật từ ngày biết đến dđ ngày nào cũng lên đọc hết tất cả các pic, hễ rảnh là lên, rảnh là lên. Hình như mình đã đọc hết tất cả những bài viết và trả lời của các thành viên trên đây luôn rồi đó. Nhờ có dđ là chỗ bám chứ không thì mình không biết sẽ như thế nào nữa, Ba Bình nói chuyện và tư vấn đúng như câu nói Lương y như từ mẫu (thương Ba từ lúc này). Và cảm thấy thương Mẹ và gia đình vô cùng mn ạ. Trước đây mình chỉ sống cho mình, ít khi nào chú ý đến mn trong nhà nên những lúc như vầy mình thấy hối hận lắm vì nghĩ mình chỉ còn gần mn được mấy năm nữa thôi là ra đi...Khoảng thời gian đó ăn uống rất cẩn thận, uống nước cũng không dám uống chung, không cho ai dùng chung đồ cá nhân nữa vì sợ sẽ lây cho mn trong gia đình. Rồi chờ đợi cũng đến 3 tháng ( Còn 4 bữa mới đủ) quyết định lấy hết can đảm đi xn tại phòng khám của Ba Bình. Bữa đó là buổi chiều, chạy lại tới chỗ phòng xn mà không dám vô nhưng cuối cùng cũng lấy hết can đảm đi vào. Sau khi nghe nghe Ba tư vấn thì mình có làm 2 xn ( combi + Gm), Trước lúc xn thì a Nam có kêu mình ghi sđt vào để liên lạc khi có kq nên khi lấy máu xong mình không dám ngồi đợi kq mà chạy về nhà luôn thì mn đủ hiểu mình sợ đến cỡ nào rồi đó. Về nhà chờ nguyên buổi tối không thấy gọi mình nghĩ nếu mình mắc bệnh thì sẽ gọi để kêu mình lên để điều trị chứ ! Sáng hôm sau thì a Nam gọi. Cảm giác kinh khủng khi bắt cuộc gọi đó... A Nam giọng dễ thương nói là em AT rồi. Mn ơi mừng như chết đi sống lại. Cảm thấy yêu đời hơn, thấy cái gì cũng đẹp cả...Câu chuyện của mình là như vậy đó mn. Qua đây mình muốn nhắn nhủ với các bạn khi có nguy cơ thứ nhất nên mua PEP uống vào trong 72 giờ sau nguy cơ, và nếu như bạn không có kiến thức về H mà đã qua khoảng thời gian vàng đó thì bạn nên đi xn và chỉ có xn mới biết bạn có bị hay là không chứ triệu chứng không nói lên được điều gì cả. Có thể có sự trùng hợp hoặc khi bạn stress cơ thể bạn tự sinh ra hoặc bạn đang mắc phải 1 căn bệnh nào đó nên mới có những triệu chứng đó mà thôi. Không hẳn chỉ H mới có những triệu chứng đó. Như tôi vậy, trước đây chưa từng có những triệu chứng đó nhưng sau khi quan hệ không an toàn thì lại có và ngày càng nhiều càng nặng.
Qua đây con xin gửi lời cảm ơn đến Ba Bình và tất cả các Anh (Chị) trên diễn đàn đã cho con như sống lại một lần nữa. Nếu được con xin được tham gia tư vấn cũng như tuyên truyền về H và nguy cơ về H cho mn cũng như những ai còn đang lo lắng lăn tăn cần hỗ trợ và giúp đỡ về mặt tinh thần để có thể mạnh dạn đi xn bảo vệ sức khoẻ cho bản thân, gia đình và cộng đồng.
Chào thân ái và quyết thắng