Ngày tháng năm, Sài Gòn, buổi chiều nắng đẹp!
Phố xa đêm đông người, đêm tình yêu dưới trăng, thấp thoáng bao đôi nhân tình đang đùa vui đắm say[...]
Lời bài hát nhạc chuông điện thoại vang lên, đứa bạn cấp 3 đang gọi.
- Alo
- H hả, có mấy đứa lên SG chơi nè, nhậu ko?
- ok, lẩu dê nhé!
Đó là khởi đầu câu chuyện và nó làm tôi suy sụp, hãi hùng trong 5 tháng đợi chờ tiếp theo.
....
Tối, quán lẩu dê!
- Xong rồi, giờ đi đâu nữa đây.
- Đi hát đi, mệt rồi về. Một thằng lên tiếng
- Thôi, hát chán lắm, chẳng lẽ đi hát karaoke ôm
- ***, có làm ăn được *** gì đâu, tốn tiền, mỗi đứa mất 3 xị chứ ít ak.
- Uh, nhiêu tiền đó đi xông hơi mát-xa đi, tôi biết chỗ tốt.
- Ok.
- Có A-Z không vậy?
- tôi éo biết, bình thường tôi đi tụi nó không cho, nhưng có dùng miệng.
- Quan trọng là ở mày thôi chứ chỗ nào chả có.
- Uh, tổng hết bao nhiêu tiền cho mỗi đứa vậy?
- Vé 70k, bo ít nhất 200k, mà tùy mày
- ok..ok..ok. ok.......
Và cả 5 đứa đều ok! rồi đi thôi.
......
Sau 5 thùng Sài Gòn special xanh thì mình đã say rồi, chỉ có còn 1 suy nghĩ là đi giải tỏa cảm xúc thôi, vì chia tay người yêu cũng vài tháng rồi. Rồi quen thêm mấy đứa nữa mà cảm giác chán quá, mau đến mau đi, làm cảm xúc chai sạn. Bia vào rồi định về chở em mới quen trên Zalo đi chơi, nhưng đám bạn thì sao?
Thôi dẫn tụi mày đi mát xa luôn rồi về. Trong suy nghĩ của mình lúc đó là vậy.
......
Khuya, tiệm mát-xa
- Anh đi mấy người
- 5, có em nào xinh ko?
- Anh có biết số nào ko?
- Không, ak số 12
- 12 bận rồi anh.
- Vậy thôi kêu đại đi
- Anh lên đi, có mấy em mới làm dễ thương lắm
- Ok.
..........
Khuya, phòng mát-xa:
- cốc.. cốc.
- OK
- Em chào anh! :)
- Cười, chào em.
- Anh cởi đồ ra đi, có xông hơi không anh
- Có chứ.
Hơi nóng tỏa ra, bia bay đi phần nào, nhưng vẫn còn say, lân lân. Xông hơi xong, em nó tắm rửa sạch sẽ cho mình. Cảm giác lúc này là đi xông hơi là đúng rồi. Giải bia và có em xinh tươi thế này thì còn gì bằng nữa!
- Anh lâu khô đi, rồi lên giường nhé
- Uh, em tên gì vậy? Quê ở đâu?
- E tên Lan, ở Cà Mau anh.
- Oh, Cà Mau ở gần Hà Nội ak? (lại giở mấy cái kiểu trời ơi chọc mấy em)
- Anh chọc em ak, a dùng dầu không?
- Có em, có dầu vào thì kích thích hơn..kaka
- Em làm vầy anh có kích thích không..hihi. Lúc đó, tay em nó luồn vào dưới khăn và ... kích thích vãi. Dựng đứng hết lên.
- Em làm a nằm úp không được nè.
- Có đâu, em có làm gì đâu...
Một hồi đùa chọc, đụng qua đụng lại, chẳng có mát xa mát gần gì cả, chỉ có va chạm và sờ mó lung tung thôi.
Em nó tự nhiên nằm xuống và chịu cho mình quan hệ. Trời đất, gì đây chứ? Trước giờ đi matxa nhưng chưa gặp cái này bao giờ!!!
Thế là chẳng còn suy nghĩ được cái gì nữa, tiến lên thôi anh em!
Không BCS, không lo lắng. Lúc này chỉ có một cảm giác hòa nhập vào em nó thôi.
5phut sau, rả rời cả người, phê thuốc luôn rồi!
- Để em lau cho anh hay anh đi rửa.
- Em lau cho anh đi.
- Hihi.
Lại thêm một hồi hú hí nữa.
- Anh về nhé.
- Anh nhớ số em không?
- Ak không, em cho anh số dt đi.
- 012....
- Ok, anh lưu rồi. Gặp em sau nhé. Hôn 1 cái rồi đi về.
Mất 4 xị!
-----
- Giờ đi ăn gì rồi về
- Hủ tiếu đi,
- Ok.
------------
Khuya, quán hủ tiếu:
- Con của mày lúc nãy ngon đó, mày bo bao nhiêu
- 4 xị, quất luôn. Chết mẹ, tôi éo dùng bao rồi.
- Mày liều. HIV thấy mẹ nghe con.
- DM, bốc cức rồi!
- Ha ha
Cả lũ cười nhặn lên, còn mình thì tô hủ tiếu như tô shit thiệt rồi! Lúc này ăn đách có nổi nữa.
- Còn thuốc không?
- Mẹ, hút cả 2 gói rồi đó.
- Mẹ, tôi bốc *từ cấm* thiệt rồi!
- Éo có *từ cấm* mà bốc đâu con, tội liều.
- DM, éo có nghĩ tới cái vụ này, lúc đó éo có biết gì cả, chỉ xung phong lên thôi.
- Một phút bốc đồng, cả đời bốc *từ cấm* nha con
- Sướng con cu mù con mắt nha mày.
- Dm tụi mày
----
Về nhà, mệt quá ngủ tới sáng. Lúc này cũng chẳng nghĩ tới phương án uống thuốc phơi nhiễm gì cả, cũng chẳng lên google search thử luôn.
Sáng hôm sau, ăn sáng và cafe rồi đi làm. Quên mất cái chuyện tối qua.
Công việc cuốn cuồng vì lúc này làm cho công ty lớn và dịp cuối năm nữa nên việc ngập đầu, không có time mà suy nghĩ cái gì cả.
Tối đó về, mới lên google tìm hiểu, nhưng mình cũng không phải là tìm hiểu về HIV. Mình chỉ lo về lậu và giang mai thôi.
3 ngày tiếp theo, lúc này lo lắng và mình bắt đầu xao nhãng công việc, chỉ google tìm hiểu về bệnh xã hội. Lúc này thì đã thuộc tất cả các loại bệnh xã hội, triệu chứng rồi... tất cả mọi thứ liên quan. Rồi có đọc tất cả các chủ đề, bình luận của tất cả mọi người trên tất cả các diễn đàn, website... bắt đầu lo lắng!
Những ngày tiếp theo của tháng 12 dương lịch, cuối năm. Không làm được gì hết, tối về ngủ không được và chỉ mong cho trời sáng và luôn theo dõi diễn biến của cơ thể nhất là cơ quan sinh dục, xem có dịch hay mủ gì không, vì lúc này sợ bệnh LẬU.
Lúc nào đi tiểu, mình cũng vạch ra xem, đến nổi nó rát luôn, nhưng không thấy dịch hay mủ gì hết. Và xem da có nổi các triệu chứng của giang mai không...
Lo lắng và hoảng loạn, cơ thể bắt đầu nóng lên, ăn không ngon, ngủ không yên, ăn vào cái gì là đau bụng và cho ra nguyên si cái đó, da vàng vọc và mặt mày không còn chút sức sống chỉ sau 5 ngày.
Chịu hết nổi rồi, đi khám thôi. Lúc này mới tìm các trung tâm y tế và phòng khám tư, vào chatbox trên web để hỏi thăm thử. Mình trình bày hết nội dung, bên đó nói bốc số, lịch khám tùm lum hết. Làm mình hoảng thêm nữa. Hãi thiệt!
Lúc này, chỗ cơ quan sinh dục mình thấy có dịch nhớt nhớt tiết ra ướt hết bao quy đầu và từ cái lỗ tiểu. Chết cmnr, LẬU! Mặt mày không còn một chút sức sống!
Đi Pasteur thôi. Lúc đó nhớ lại trước đây có quen ông anh nói xét nghiệm gì cũng nên xuống Pasteur cho chính xác.
... hết p1, chờ p2 nhé.
{mình sẽ kể theo trình tự thời gian, theo từng chap. Mọi người theo dõi chủ đề này để lần tiếp theo mình viết tiếp thì đọc nhé }
Phố xa đêm đông người, đêm tình yêu dưới trăng, thấp thoáng bao đôi nhân tình đang đùa vui đắm say[...]
Lời bài hát nhạc chuông điện thoại vang lên, đứa bạn cấp 3 đang gọi.
- Alo
- H hả, có mấy đứa lên SG chơi nè, nhậu ko?
- ok, lẩu dê nhé!
Đó là khởi đầu câu chuyện và nó làm tôi suy sụp, hãi hùng trong 5 tháng đợi chờ tiếp theo.
....
Tối, quán lẩu dê!
- Xong rồi, giờ đi đâu nữa đây.
- Đi hát đi, mệt rồi về. Một thằng lên tiếng
- Thôi, hát chán lắm, chẳng lẽ đi hát karaoke ôm
- ***, có làm ăn được *** gì đâu, tốn tiền, mỗi đứa mất 3 xị chứ ít ak.
- Uh, nhiêu tiền đó đi xông hơi mát-xa đi, tôi biết chỗ tốt.
- Ok.
- Có A-Z không vậy?
- tôi éo biết, bình thường tôi đi tụi nó không cho, nhưng có dùng miệng.
- Quan trọng là ở mày thôi chứ chỗ nào chả có.
- Uh, tổng hết bao nhiêu tiền cho mỗi đứa vậy?
- Vé 70k, bo ít nhất 200k, mà tùy mày
- ok..ok..ok. ok.......
Và cả 5 đứa đều ok! rồi đi thôi.
......
Sau 5 thùng Sài Gòn special xanh thì mình đã say rồi, chỉ có còn 1 suy nghĩ là đi giải tỏa cảm xúc thôi, vì chia tay người yêu cũng vài tháng rồi. Rồi quen thêm mấy đứa nữa mà cảm giác chán quá, mau đến mau đi, làm cảm xúc chai sạn. Bia vào rồi định về chở em mới quen trên Zalo đi chơi, nhưng đám bạn thì sao?
Thôi dẫn tụi mày đi mát xa luôn rồi về. Trong suy nghĩ của mình lúc đó là vậy.
......
Khuya, tiệm mát-xa
- Anh đi mấy người
- 5, có em nào xinh ko?
- Anh có biết số nào ko?
- Không, ak số 12
- 12 bận rồi anh.
- Vậy thôi kêu đại đi
- Anh lên đi, có mấy em mới làm dễ thương lắm
- Ok.
..........
Khuya, phòng mát-xa:
- cốc.. cốc.
- OK
- Em chào anh! :)
- Cười, chào em.
- Anh cởi đồ ra đi, có xông hơi không anh
- Có chứ.
Hơi nóng tỏa ra, bia bay đi phần nào, nhưng vẫn còn say, lân lân. Xông hơi xong, em nó tắm rửa sạch sẽ cho mình. Cảm giác lúc này là đi xông hơi là đúng rồi. Giải bia và có em xinh tươi thế này thì còn gì bằng nữa!
- Anh lâu khô đi, rồi lên giường nhé
- Uh, em tên gì vậy? Quê ở đâu?
- E tên Lan, ở Cà Mau anh.
- Oh, Cà Mau ở gần Hà Nội ak? (lại giở mấy cái kiểu trời ơi chọc mấy em)
- Anh chọc em ak, a dùng dầu không?
- Có em, có dầu vào thì kích thích hơn..kaka
- Em làm vầy anh có kích thích không..hihi. Lúc đó, tay em nó luồn vào dưới khăn và ... kích thích vãi. Dựng đứng hết lên.
- Em làm a nằm úp không được nè.
- Có đâu, em có làm gì đâu...
Một hồi đùa chọc, đụng qua đụng lại, chẳng có mát xa mát gần gì cả, chỉ có va chạm và sờ mó lung tung thôi.
Em nó tự nhiên nằm xuống và chịu cho mình quan hệ. Trời đất, gì đây chứ? Trước giờ đi matxa nhưng chưa gặp cái này bao giờ!!!
Thế là chẳng còn suy nghĩ được cái gì nữa, tiến lên thôi anh em!
Không BCS, không lo lắng. Lúc này chỉ có một cảm giác hòa nhập vào em nó thôi.
5phut sau, rả rời cả người, phê thuốc luôn rồi!
- Để em lau cho anh hay anh đi rửa.
- Em lau cho anh đi.
- Hihi.
Lại thêm một hồi hú hí nữa.
- Anh về nhé.
- Anh nhớ số em không?
- Ak không, em cho anh số dt đi.
- 012....
- Ok, anh lưu rồi. Gặp em sau nhé. Hôn 1 cái rồi đi về.
Mất 4 xị!
-----
- Giờ đi ăn gì rồi về
- Hủ tiếu đi,
- Ok.
------------
Khuya, quán hủ tiếu:
- Con của mày lúc nãy ngon đó, mày bo bao nhiêu
- 4 xị, quất luôn. Chết mẹ, tôi éo dùng bao rồi.
- Mày liều. HIV thấy mẹ nghe con.
- DM, bốc cức rồi!
- Ha ha
Cả lũ cười nhặn lên, còn mình thì tô hủ tiếu như tô shit thiệt rồi! Lúc này ăn đách có nổi nữa.
- Còn thuốc không?
- Mẹ, hút cả 2 gói rồi đó.
- Mẹ, tôi bốc *từ cấm* thiệt rồi!
- Éo có *từ cấm* mà bốc đâu con, tội liều.
- DM, éo có nghĩ tới cái vụ này, lúc đó éo có biết gì cả, chỉ xung phong lên thôi.
- Một phút bốc đồng, cả đời bốc *từ cấm* nha con
- Sướng con cu mù con mắt nha mày.
- Dm tụi mày
----
Về nhà, mệt quá ngủ tới sáng. Lúc này cũng chẳng nghĩ tới phương án uống thuốc phơi nhiễm gì cả, cũng chẳng lên google search thử luôn.
Sáng hôm sau, ăn sáng và cafe rồi đi làm. Quên mất cái chuyện tối qua.
Công việc cuốn cuồng vì lúc này làm cho công ty lớn và dịp cuối năm nữa nên việc ngập đầu, không có time mà suy nghĩ cái gì cả.
Tối đó về, mới lên google tìm hiểu, nhưng mình cũng không phải là tìm hiểu về HIV. Mình chỉ lo về lậu và giang mai thôi.
3 ngày tiếp theo, lúc này lo lắng và mình bắt đầu xao nhãng công việc, chỉ google tìm hiểu về bệnh xã hội. Lúc này thì đã thuộc tất cả các loại bệnh xã hội, triệu chứng rồi... tất cả mọi thứ liên quan. Rồi có đọc tất cả các chủ đề, bình luận của tất cả mọi người trên tất cả các diễn đàn, website... bắt đầu lo lắng!
Những ngày tiếp theo của tháng 12 dương lịch, cuối năm. Không làm được gì hết, tối về ngủ không được và chỉ mong cho trời sáng và luôn theo dõi diễn biến của cơ thể nhất là cơ quan sinh dục, xem có dịch hay mủ gì không, vì lúc này sợ bệnh LẬU.
Lúc nào đi tiểu, mình cũng vạch ra xem, đến nổi nó rát luôn, nhưng không thấy dịch hay mủ gì hết. Và xem da có nổi các triệu chứng của giang mai không...
Lo lắng và hoảng loạn, cơ thể bắt đầu nóng lên, ăn không ngon, ngủ không yên, ăn vào cái gì là đau bụng và cho ra nguyên si cái đó, da vàng vọc và mặt mày không còn chút sức sống chỉ sau 5 ngày.
Chịu hết nổi rồi, đi khám thôi. Lúc này mới tìm các trung tâm y tế và phòng khám tư, vào chatbox trên web để hỏi thăm thử. Mình trình bày hết nội dung, bên đó nói bốc số, lịch khám tùm lum hết. Làm mình hoảng thêm nữa. Hãi thiệt!
Lúc này, chỗ cơ quan sinh dục mình thấy có dịch nhớt nhớt tiết ra ướt hết bao quy đầu và từ cái lỗ tiểu. Chết cmnr, LẬU! Mặt mày không còn một chút sức sống!
Đi Pasteur thôi. Lúc đó nhớ lại trước đây có quen ông anh nói xét nghiệm gì cũng nên xuống Pasteur cho chính xác.
... hết p1, chờ p2 nhé.
{mình sẽ kể theo trình tự thời gian, theo từng chap. Mọi người theo dõi chủ đề này để lần tiếp theo mình viết tiếp thì đọc nhé }
Sửa lần cuối:
- 2
- Show all