5 tháng 13 ngày chờ đợi kết quả XN HIV, chịu sao nổi

J

Jame Rz

#1
Ngày tháng năm, Sài Gòn, buổi chiều nắng đẹp!
Phố xa đêm đông người, đêm tình yêu dưới trăng, thấp thoáng bao đôi nhân tình đang đùa vui đắm say[...]
Lời bài hát nhạc chuông điện thoại vang lên, đứa bạn cấp 3 đang gọi.
- Alo
- H hả, có mấy đứa lên SG chơi nè, nhậu ko?
- ok, lẩu dê nhé!
Đó là khởi đầu câu chuyện và nó làm tôi suy sụp, hãi hùng trong 5 tháng đợi chờ tiếp theo.
....
Tối, quán lẩu dê!
- Xong rồi, giờ đi đâu nữa đây.
- Đi hát đi, mệt rồi về. Một thằng lên tiếng
- Thôi, hát chán lắm, chẳng lẽ đi hát karaoke ôm
- ***, có làm ăn được *** gì đâu, tốn tiền, mỗi đứa mất 3 xị chứ ít ak.
- Uh, nhiêu tiền đó đi xông hơi mát-xa đi, tôi biết chỗ tốt.
- Ok.
- Có A-Z không vậy?
- tôi éo biết, bình thường tôi đi tụi nó không cho, nhưng có dùng miệng.
- Quan trọng là ở mày thôi chứ chỗ nào chả có.
- Uh, tổng hết bao nhiêu tiền cho mỗi đứa vậy?
- Vé 70k, bo ít nhất 200k, mà tùy mày
- ok..ok..ok. ok.......
Và cả 5 đứa đều ok! rồi đi thôi.
......
Sau 5 thùng Sài Gòn special xanh thì mình đã say rồi, chỉ có còn 1 suy nghĩ là đi giải tỏa cảm xúc thôi, vì chia tay người yêu cũng vài tháng rồi. Rồi quen thêm mấy đứa nữa mà cảm giác chán quá, mau đến mau đi, làm cảm xúc chai sạn. Bia vào rồi định về chở em mới quen trên Zalo đi chơi, nhưng đám bạn thì sao?
Thôi dẫn tụi mày đi mát xa luôn rồi về. Trong suy nghĩ của mình lúc đó là vậy.
......
Khuya, tiệm mát-xa
- Anh đi mấy người
- 5, có em nào xinh ko?
- Anh có biết số nào ko?
- Không, ak số 12
- 12 bận rồi anh.
- Vậy thôi kêu đại đi
- Anh lên đi, có mấy em mới làm dễ thương lắm
- Ok.
..........
Khuya, phòng mát-xa:
- cốc.. cốc.
- OK
- Em chào anh! :)
- Cười, chào em.
- Anh cởi đồ ra đi, có xông hơi không anh
- Có chứ.
Hơi nóng tỏa ra, bia bay đi phần nào, nhưng vẫn còn say, lân lân. Xông hơi xong, em nó tắm rửa sạch sẽ cho mình. Cảm giác lúc này là đi xông hơi là đúng rồi. Giải bia và có em xinh tươi thế này thì còn gì bằng nữa!
- Anh lâu khô đi, rồi lên giường nhé
- Uh, em tên gì vậy? Quê ở đâu?
- E tên Lan, ở Cà Mau anh.
- Oh, Cà Mau ở gần Hà Nội ak? (lại giở mấy cái kiểu trời ơi chọc mấy em)
- Anh chọc em ak, a dùng dầu không?
- Có em, có dầu vào thì kích thích hơn..kaka
- Em làm vầy anh có kích thích không..hihi. Lúc đó, tay em nó luồn vào dưới khăn và ... kích thích vãi. Dựng đứng hết lên.
- Em làm a nằm úp không được nè.
- Có đâu, em có làm gì đâu...
Một hồi đùa chọc, đụng qua đụng lại, chẳng có mát xa mát gần gì cả, chỉ có va chạm và sờ mó lung tung thôi.
Em nó tự nhiên nằm xuống và chịu cho mình quan hệ. Trời đất, gì đây chứ? Trước giờ đi matxa nhưng chưa gặp cái này bao giờ!!!
Thế là chẳng còn suy nghĩ được cái gì nữa, tiến lên thôi anh em!
Không BCS, không lo lắng. Lúc này chỉ có một cảm giác hòa nhập vào em nó thôi.
5phut sau, rả rời cả người, phê thuốc luôn rồi!
- Để em lau cho anh hay anh đi rửa.
- Em lau cho anh đi.
- Hihi.
Lại thêm một hồi hú hí nữa.
- Anh về nhé.
- Anh nhớ số em không?
- Ak không, em cho anh số dt đi.
- 012....
- Ok, anh lưu rồi. Gặp em sau nhé. Hôn 1 cái rồi đi về.
Mất 4 xị!
-----
- Giờ đi ăn gì rồi về
- Hủ tiếu đi,
- Ok.
------------
Khuya, quán hủ tiếu:
- Con của mày lúc nãy ngon đó, mày bo bao nhiêu
- 4 xị, quất luôn. Chết mẹ, tôi éo dùng bao rồi.
- Mày liều. HIV thấy mẹ nghe con.
- DM, bốc cức rồi!
- Ha ha
Cả lũ cười nhặn lên, còn mình thì tô hủ tiếu như tô shit thiệt rồi! Lúc này ăn đách có nổi nữa.
- Còn thuốc không?
- Mẹ, hút cả 2 gói rồi đó.
- Mẹ, tôi bốc *từ cấm* thiệt rồi!
- Éo có *từ cấm* mà bốc đâu con, tội liều.
- DM, éo có nghĩ tới cái vụ này, lúc đó éo có biết gì cả, chỉ xung phong lên thôi.
- Một phút bốc đồng, cả đời bốc *từ cấm* nha con
- Sướng con cu mù con mắt nha mày.
- Dm tụi mày
----
Về nhà, mệt quá ngủ tới sáng. Lúc này cũng chẳng nghĩ tới phương án uống thuốc phơi nhiễm gì cả, cũng chẳng lên google search thử luôn.
Sáng hôm sau, ăn sáng và cafe rồi đi làm. Quên mất cái chuyện tối qua.
Công việc cuốn cuồng vì lúc này làm cho công ty lớn và dịp cuối năm nữa nên việc ngập đầu, không có time mà suy nghĩ cái gì cả.
Tối đó về, mới lên google tìm hiểu, nhưng mình cũng không phải là tìm hiểu về HIV. Mình chỉ lo về lậu và giang mai thôi.
3 ngày tiếp theo, lúc này lo lắng và mình bắt đầu xao nhãng công việc, chỉ google tìm hiểu về bệnh xã hội. Lúc này thì đã thuộc tất cả các loại bệnh xã hội, triệu chứng rồi... tất cả mọi thứ liên quan. Rồi có đọc tất cả các chủ đề, bình luận của tất cả mọi người trên tất cả các diễn đàn, website... bắt đầu lo lắng!
Những ngày tiếp theo của tháng 12 dương lịch, cuối năm. Không làm được gì hết, tối về ngủ không được và chỉ mong cho trời sáng và luôn theo dõi diễn biến của cơ thể nhất là cơ quan sinh dục, xem có dịch hay mủ gì không, vì lúc này sợ bệnh LẬU.
Lúc nào đi tiểu, mình cũng vạch ra xem, đến nổi nó rát luôn, nhưng không thấy dịch hay mủ gì hết. Và xem da có nổi các triệu chứng của giang mai không...
Lo lắng và hoảng loạn, cơ thể bắt đầu nóng lên, ăn không ngon, ngủ không yên, ăn vào cái gì là đau bụng và cho ra nguyên si cái đó, da vàng vọc và mặt mày không còn chút sức sống chỉ sau 5 ngày.
Chịu hết nổi rồi, đi khám thôi. Lúc này mới tìm các trung tâm y tế và phòng khám tư, vào chatbox trên web để hỏi thăm thử. Mình trình bày hết nội dung, bên đó nói bốc số, lịch khám tùm lum hết. Làm mình hoảng thêm nữa. Hãi thiệt!
Lúc này, chỗ cơ quan sinh dục mình thấy có dịch nhớt nhớt tiết ra ướt hết bao quy đầu và từ cái lỗ tiểu. Chết cmnr, LẬU! Mặt mày không còn một chút sức sống!
Đi Pasteur thôi. Lúc đó nhớ lại trước đây có quen ông anh nói xét nghiệm gì cũng nên xuống Pasteur cho chính xác.
... hết p1, chờ p2 nhé.
{mình sẽ kể theo trình tự thời gian, theo từng chap. Mọi người theo dõi chủ đề này để lần tiếp theo mình viết tiếp thì đọc nhé }
 
B

Bác sĩ Bình

#2
Trong bài viết của em có những từ cấm, em nên dùng từ khác thay thế cho hay hơn nhé. m'u
 
J

Jame Rz

#3
Viện Pasteur
- Cho anh xin tờ giấy xét nghiệm
- Anh điền vào giấy bên kia
- Không, tờ màu xanh như hình này nè.
- Đây anh, anh qua kia đóng 20k để gặp bác sĩ
- OK, cảm ơn em
Cầm tờ giấy lựa chọn các hạng mục xét nghiệm tại Pasteur mà lòng nặng trĩu, chẳng muốn nhìn vì ở nhà search trên mạng nhìn kỹ rồi, nhiều hạng mục đánh dấu là các ký hiệu hóa học HBsAg... không biết
là gì nữa. Lúc này trong đầu óc có trăm ngàn suy nghĩ mông lung, buồn chán có, hối hận có... nhưng tất cả cũng đã muộn. Nhiều lúc ở công ty vào nhà vệ sinh và nhìn vào gương để tự an ủi mình là không
sao cả, cười vào cái bản mặt của mình và sỉ nhục nó một câu: mày chết rồi! Nhưng đôi khi cũng an ủi là không sao đâu. Cơ thể mình thì nó hình như nó cũng bắt đầu phản ứng, nóng rực về chiều, sao mà
không sao được chứ. Miên man suy nghĩ thì cô nhân viên bên trong quầy thu ngân nhìn ra và kêu tên mình, làm giật hết cả mình.
- Đóng 20k
Mình đưa tiền và nhận được cái phiếu
- Lên lầu 1 và rẽ phải đợi ở đó.
- Gặp ai vậy chị?
- Lên đó có người chỉ cho
- Cảm ơn chị.
Lên lầu 1 thì có 1 cô hướng dẫn điền thông tin rồi bốc số chờ, chỉ có 1 mình thôi mà còn bốc số??? wtf
- Vào đi anh.
- cốc..cốc
- Vào đi
- Chào bác sĩ
- Ngồi đi...
- Giờ khám gì đây
- Dạ khám bệnh xã hội
- Nói chi tiết đi, nói ra mới biết mà khám chứ?
- Dạ, cách 5 hôm rồi em có đi mat-xa và có quan hệ với gái mat-xa nhưng không đeo bao.
- Giờ khám giang mai, viêm gan B, C thôi, HIV qua thời điểm chích phơi nhiễm rồi.
- Ủa Lậu không khám hả bác sĩ
- Muốn khám lậu thì chỉ cho khám
- Ý là em muốn khám lậu trước sau mới tới giang mai.
- Chỗ đó có chảy mủ gì không? Có tiểu rát hay đau không?
- Em vạch ra xem thường xuyên nhưng hôm nay thì thấy có chảy dịch nhớt nhớt chứ không có triệu chứng gì cả. Ở đây không xét nghiệm lậu sao?
Mình biết là ông này muốn mình ra bên ngoài, có thể là chỗ ổng sẽ giới thiệu tới để khám rồi. Nên chẳng muốn câu giờ nữa
- Vậy thôi xét nghiệm giang mai với b,c luôn đi
- Có xét nghiệm nhóm máu ko?
- Ủa có xét nghiệm ra HIV không bác sĩ
- 3 tháng sau mới có, giờ xét nghiệm chỉ biết được trước đây có HIV không thôi chứ nguy cơ mới có 5 ngày thì không có xét nghiệm ra.
- 3 tháng ak. ( hỏi cho chắc chắn thôi chứ mình cũng đọc kỹ hết trên mạng rồi)
- 3 hoặc 6 tháng mới có chính xác được
- Vậy thôi làm các xét nghiệm đó đi bác sĩ
- Rồi, xuống phòng dưới đóng tiền và lấy máu
- Bao giờ có kết quả vậy bác sĩ?
- Mai.
- Cảm ơn bác sĩ
...
Quầy thu ngân
- Mời H
- 660k
- Vào kia lấy máu, xong mai qua nhận kết quả
Cô thu ngân lấy tiền xong, đưa cái hóa đơn và 2 cái ống mẫu để lấy máu. Lần đầu tiên đi lấy máu và chích kim. Từ nhỏ đến giờ chưa có chích gì nên hơi ớn ớn rồi, nhưng nghĩ đến mấy cái bệnh nếu mà
mình sắp mang đây còn ớn hơn nữa.
Vào phòng lấy máu, nhìn cô lấy máu không trẻ mà cũng không già, chắc tầm cỡ 30 gì đó, ngực bự! Bác sĩ mà cần ngực bự vậy không chứ, sao nhìn bự hơn em ở quán matxa kia rồi. Haizz, bênh sắp chết
mà còn nghĩ lung tung nữa, nể mình thiệt chớ.
Cô ấy ngẩn đầu lên nhìn mình, mặt không đẹp lắm và mang nét mệt mỏi. Chắc có lẻ làm một công việc nhàm chán và cứ lặp đi lặp lại cả ngày thì làm sao mà nặn một nụ cười được chứ. Lúc này mình cũng
muốn cười chào xã giao nhưng nhìn cái mặt đó thì hết ham. Chỉ im lặng rồi ngồi xuống.
- Đưa tay ra
- Ngữa tay ra.
- Cum cái tay lại
Vài thao tác nhanh nhẹn thì cô ấy đã hút của mình một xilanh đầy máu màu đen đen, lúc này mình cũng cảm thấy bình thường thôi, không đâu và cũng không sợ lắm. Nên tự hứa là sẽ đi hiến máu nhân đạo
nhưng nghĩ lại là có nguy cơ nhiễm H sao mà hiến máu chứ, tụi nó chửi chết! Haizz. Ta muốn làm người lương thiện nhưng ai cho ta lương thiện đây!
Một phút cảm thán xong mình nặng nề mang cái thân ra khỏi phòng lấy máu. Nhìn xung quanh. Cũng có nhiều người nhỉ. Nhiều thanh niên như mình kia nè, mặt mày sao tâm trạng thế mấy chú. Lại chơi
hàng không rõ nguồn gốc ak. Chết nha mày!
Người ra, người vào tấp nập. Kinh doanh cái lĩnh vực bệnh viện này cũng lắm khách nhỉ. Xem bói ra ma, quét nhà ra rác thôi. Đã tới đây thì không có bệnh anh cũng khám cho ra bệnh nhé. Miệng mỉm cười
mỉa mai rồi phủi mông đi về. Chờ mai lấy kết quả thôi.
Ra tới cái cổng để lấy xe thì chợt nhớ là chưa khám là có nhiễm lậu không. Nhớ lại là phải chữa trước 7 ngày, thôi chờ mai lấy kết quả rồi qua bệnh viên da liễu khám tiếp lậu xem thế nào. Giờ thí đi về thôi.
Chiều của ngày thứ 5, cứ 4h chiều là người bắt đầu nóng lên rồi, nóng không biết vì cái gì. Người cảm giác khô khan, mệt mỏi, muốn buôn xuôi tất cả, muốn đi đâu đó để giải tỏa cái tâm lý đang chán chường
này. Những lúc như này thì mình cảm ơn cái công ty thuốc là sao mà nó hữu ích thế. Hút và cứ hút thôi. Khói và mùi thuốc làm mình đỡ căng thẳng hơn.
Chiều về đến nhà lúc 6h tối. Công việc ngập đầu mà không có tâm trạng để làm và chỉ biết cầm điện thoại để xem linh tinh thôi.
Người ể oải, mệt mỏi, lo lắng và dần dần đi vào giấc ngủ lúc 2h sáng.
Sáng phải dậy lúc 7h để đi làm nữa. Cảm thấy có sút ký rồi. Đau bụng nữa, ăn vào là đi liền, nhiều khi uống nước thôi mà cũng đau bụng chứ, thiệt là lắm bệnh! Mà bệnh gì chứ, đó là triệu chứng thôi của các
loại bệnh sắp tới thôi em ơi. Lần này chết thiệt rồi. Lâu nay mình tự phụ là không sợ chết nhưng lúc này thì run cầm cập nhé. Nhan sắc tụt dốc luôn, râu ria bắt đầu mọc nhanh, mụn nữa. Haizz
Chiều ngày thứ 6, xin công ty ra ngoài có chút công việc. Chạy tới Pasteur để lấy kết quả chứ việc gì! Nói thật là kết quả mình đoán được 80% là âm tính với HIV rồi, còn mấy cái kia chỉ là phụ thôi, không
quan trọng.
Đúng như mình dự đoán là âm tính tất cả. Giang mai cũng không. Nhưng cái xét nghiệm huyết học làm mình lo lắng thật. Các thông tin về Bạch cầu (WBC) như Mono là 10.1 (2-10)%, Eos là 6.34 (1-6)%,
Baso là 1.36 (<1)%. Hồng cầu là 6.42 (4.7-6.1) 10^12/L. Huyết sắc tố (Hb) là 19.8 (13-18) g/dl. Các thông số này in đậm!
Về tra mấy cái thông số này trên google thì thấy nói tùm lum gì đó, nhưng mình nghĩ và lo là các tế bào virus đang phân chia nhanh trong cơ thể làm cho lượng hồng cầu tăng lên để tiêu diệt virus gì đó, cơ
thể nóng lên là vì vậy. Đó là suy đoán của mình thôi, nhưng phải xem kết quả xét nghiệm mới đúng được. Ngày xưa sao không học giỏi sinh hóa nhỉ, làm bác sĩ có ngon không để đi làm ba cái kinh doanh đi
khách thường xuyên cho dính bệnh. Haizz
Thế là không có bệnh gì hết, an tâm một phần. Theo dõi hôm ngày 5 đến ngày 6 thì thấy đệ của mình không có triệu chứng gì là viêm nhiễm. Nhưng thôi, giờ đi luôn qua Da liễu ở quận 3 khám cho chắc ăn.
Nói là làm, phóng chiếc tay ga lướt êm trên đường Võ Thị Sáu miên man suy nghĩ. Ak cái đoạn này hồi xưa chở em T đi nè, nhớ là đứng tránh mưa chỗ này. Không biết em nó giờ này có chồng chưa nhỉ,
hay lát về alo em nó đi cafe nhỉ!

hết p2, chờ p3 nhé.
 
T

Tình nguyện viên 4

#4
Dài như truyện Kim Dung ấy....
Thế bao giờ cô Long mới gặp Dương Quá đây???
He he nói chứ hóng phần 3.
 
L

Lê Kim Kim

#5
Bệmh mà anh còn tâm trạng ghê.tâm phục khẩu phục à m'g
 
J

Jame Rz

#6
Có gì đâu bạn, định mệnh là mình được sinh ra còn số phận như thế nào do mình lựa chọn. Nếu đã nhiễm bệnh hay bị bất kỳ một lý do nào đó thì bình thản mà chấp nhận thôi. Do mình lựa chọn thì mình nên chấp nhận kết quả.
Bây giờ cũng không phải lo lắng hay hối hận với những gì đã xảy ra mà nên nghĩ sống như thế nào với quảng thời gian tiếp theo cho tốt thôi!
 
J

Jame Rz

#7
Cổng bệnh viện da liễu quận 3, 3h chiều ngày thứ 6 kể từ ngày có nguy cơ nhiễm bệnh.
- Khám bệnh hả em, để anh dẫn đi
- Đi đâu anh?
- Đi qua chỗ này, anh giới thiệu cho, khám gì cũng tốt và rẻ nữa.
- Ủa trong bệnh viên không có khám sao?
- Bác sĩ trong bệnh viện ra khám mà e.
- Thôi đi anh, em vào đây khám cho lành. Trong thâm tâm nghĩ, bệnh của anh thì chỉ có Chúa mới chữa được, chứ bác sĩ thì cũng không ăn thua đâu ông kia.
Trong lúc rẽ xe vào cổng, thấy cái bảng ghi bằng phấn to tướng: Bệnh viện có khám chữa bệnh!
wtf, Nghe hài hước nhỉ, thật ra không có hài chút nào đâu, đội ngũ cò ở cổng bệnh viện này sao đông như quân Nguyên vậy nhỉ? Lừa khá nhiều người dân chân ướt chân ráo lên đây khám chữa bệnh rồi đây, thiết nghĩ nên dẹp cái này đi. (việc mình không lo mà lo cái linh tinh quá, chắc do tính tình con người mình bác ái nó vậy)
Vào cổng, gửi xe xong, đang không biết đi hướng nào thì nhìn thấy cái sơ đồ to tướng chỉ khu A có khám xét nghiệm gì đó. Hỏi bà chị mặc áo màu xanh, chắc là điều dưỡng đang đi ra
- Chị ơi, khu A chỗ nào vậy chị? (mặt vừa cười mắt vừa đưa tình)
- Phía này nè em.
- Cảm ơn chị nhé.
Chị ấy cười rồi ngoắc cái mông đi, mông chị này bự ghê.
Vào khu A, đang liếc không biết làm gì tiếp theo thì thấy góc có bà bác sĩ mặc áo trắng đứng không, hơi già... nhưng thôi kệ.
- Chị ơi, cho em hỏi muốn xét nghiệm làm sao chị?
- Lại kia lấy sổ ghi họ tên rồi để vào quầy chờ kêu tên đóng tiền
- Cảm ơn chị nhé.
Lại lấy cái sổ rồi ghi họ tên xong, đưa vào cái rổ đó rồi ngồi chờ. Đông đúc hơn Pasteur nhỉ, mỗi người mỗi kiểu, sao ở đây nhiều thanh niên mặc mày nhăn nhó hơn ở Pasteur. Sao tay vẩy sừng như cá rô phi vậy chú? Ăn cá không bỏ vẩy ak? Rô phi thì chiên xù lên mà nhai luôn nha, ăn kiểu gì cho dính vẩy chứ, mấy thanh niên này kém quá.
Mình đã chán mình rồi mà thấy cái cảnh này thì muốn... làm điếu thuốc cho tan đi muộn phiền.
Lại ngồi cái hàng ghế chờ, lấy cái điện thoại Note4 ra đọc truyện. Mở cái app đọc sách ra thì thấy ngay cái ebook: 7 thói quen của bạn trẻ thành đạt. Cái dm, chắc chắn là không có thói quen ăn nhậu rồi đi mát xa đâu.
- Mời ....H
- 20k
- Đi đâu nữa anh.
- Lên lầu 1 vào phòng 1 khám tổng quát cho.
- Cảm ơn anh.
Lúc này hơi run run rồi nhé nhưng vẫn lê bước chân nặng trĩu lên, ở lầu 1 thì thấy lát đát vài thanh niên cùng tuổi cũng đang đứng đó. Chắc đang chờ như mình thôi, bên trong phòng thì chẳng có ai cả. Bác sĩ làm ăn cái qq gì lạ vậy nhỉ, giờ mới hơn 3h mà nghỉ tán dốc với y tá rồi ak. Đợi là anh không thích rồi nhé (có chút trẻ trâu). Loay hoay nhìn xung quanh để đánh giá cái tầng 1 này sao và xem thử có em y tá nào xinh không, thì thấy mấy thanh niên kia đi vào.
Chắc bác sĩ vào khám rồi, mình chờ thanh mấy thanh niên này vào trước rồi đến mình, xem tình hình sao đã. Người đi ra mặt mày như đưa đám và có kẻ run sợ đi vào, đi ra có kèm theo cái giấy nữa, để ý kỹ thì trên đó ghi tên các dịch vụ cần làm, rồi thấy mấy thanh niên này qua đóng tiền. À, đóng tiền nữa sao, sao không miễn phí nhỉ??? wtf
Tới lượt mình vào rồi. Bác sĩ này trẻ và đẹp trai ngang ngửa mình chứ chẳng chơi. Nhìn oai vệ vậy chắc quen nhiều em lắm đây. Haizz, mình đã đẹp trai mà thấy ai đẹp hơn là không ưa rồi, làm không ưa luôn cái bệnh viện này rồi.
- Em muốn khám gì?
- Em ăn chơi sa đọa gì đi xét nghiệm thử có dính ếch hay nhái gì không?
- Làm sao biết được liền được, 3 tháng nữa.
- Giờ làm vài cái xét nghiệm lậu với giang mai thử
- Thôi anh ghi cho em làm tất cả các bệnh xã hội nghen
- Ok anh. Cười
- Xong rồi em, qua phòng bên đóng tiền rồi đi vào mấy phòng ghi trên phiếu
- Tks a!
Chắc cha bác sĩ đẹp trai này 3D rồi! Hi vọng là vậy.
Lê cái mông qua bên quầy thu tiền, dm sao cái con thu ngân xấu vl vậy. Thu tiền của anh là phải xinh như mấy em ở techcombank hoặc ít ra cũng như mấy em xinh tươi như ở fpt hay thegioididong chứ. Haizz!
- 470k
- Xong rồi, cầm đi vào mấy phòng ghi trong giấy làm xét nghiệm
Phủi mông đi luôn, éo cảm ơn nhé.
Nhìn vào mớ phiếu, quyết định tìm bạn Lậu trước nên vào phòng xét nghiệm lậu. Hơi run run khi gõ cửa và cũng chẳng hình dung ra khám lậu như thế nào? Hơi sai sót, sao ở nhà không google nhỉ? Thôi vào đã.
- Cốc... cốc
- Vào đi
- Chào chị, khám lậu chị ơi.
- Từ trưa giờ có đi tiểu không?
- Tiểu không nổi luôn chị ơi, từ sáng giờ chẳng muốn tè hay tiểu gì hết.
- Vào đây, kéo rèm lại. Xoạt! (có gì hấp dẫn mà kéo rèm vậy chị gái, nhìn dáng ngon ak nha!)
- Tên gì?
- .. H ạ.
- Cởi quần ra.
- Gì chị, cởi ra sao?
- Cởi hết ra.
- .....
- Cởi ra đi, nhanh lên, mới lấy mẫu được chứ
Nếu mà bình thường đối với một việc như cởi cái quần ra thì một ngày mình cởi ra mặc vào không biết bao nhiêu lần, nhưng sao lần này lại đột ngột vậy chứ. Thân anh hùng bách chiến bách thắng như em đây cũng phải ngỡ ngàng đó bà chị.
Nói chứ cuối cùng cũng nghiến răng nghiến lợi cởi hết quần ra, nếu là cảnh này ở đâu đó là ở một tình huống khác, cởi đồ ra thì chỉ có... đi tắm thôi!!! Còn tình huống này thì thua, chú đệ của mình nó giờ đây sao ngoan ngoãn và không có chút phong phạm của bật anh hùng hay vĩ nhân chút nào cả. Sao vậy chú, sao mất hút vậy? Bình thường anh thấy chú hùng dũng và chẳng bao giờ nghe lời anh mà? Đợt này chú làm anh mất mặt quá nghen.
- Cầm nó lên rồi vạch ra.
- Vạch sao chị?
- Vạch cái lỗ đó ra
- Lỗ này sao? Lỗ nhỏ vậy sao vạch được?
- Vạch mạnh ra.
Và chị ấy cầm cái que, cái que như cái cây bông vê tai đó, hơi dẹp và có quấn bông xung quanh đầu que, đút mạnh vào cái lỗ đó. Ôi Chúa ơi, mô Phật!
Chị ấy đưa vào khoản chừng 3 đến 4cm, rồi ngoáy một cái. Má ơi, đau thiệt chứ! Xâm hại tài sản cá nhân nhé bà chị! Cái này của em để đi chinh Đông phạt Bắc đó bà chị. Làm ơn nhẹ nhẹ chút.
Rồi chị ấy rút ra một cái, ôi trời đất như sắp sụp xuống chân mình rồi.
Cái que có dính chất nhờn ướt ướt và chị ấy quét vào cái miếng kính để đi xét nghiệm.
- Xong rồi, ráng chịu đau nhé, mai là hết ak
- Sáng giờ chưa tè nhé chị, giờ nhịn luôn đến mai.
- Xong rồi, qua phòng bên lấy máu đi.
- Cảm ơn chị, em sẽ không quên chị đâu.
- Thôi quên đi!
- Bye chị!
Nói vậy chứ giờ mình cũng chẳng ấn tượng khỉ gì bà chị đó cả, chỉ ấn tượng mỗi cái que của chị ấy thôi. Vậy nên giờ nhìn thấy cái que bông vê tai là mình cũng không ưa luôn.
Xong phần lậu, mai mới có kết quả của lậu vậy thì cũng xong hết rồi nhưng đã đóng tiền xét nghiệm máu về HIV và giang mai thì lỡ làm luôn, mất chút máu nữa không sao. Máu anh lúc này dư dả lắm, anh còn muốn đi hiến máu nhân đạo nữa đây!
Bước vào phòng thứ 2, bà cô y tá già đang xếp mấy cái thẻ, nói hơi to một chút. Anh không đến nổi điếc lắm đâu bà già khó ưa này.
- Đưa giấy đây, tên gì?
- ...H ạ
- Vào ghế nằm xuống đi, chờ bác sĩ vào lấy cho.
Lại chờ ak, bác sĩ ở đây hay nhỉ, đi kiếm ý tá hay sao mà lại vắng nhỉ. Thấy nghi nghi. Một lát cỡ khoản 5p thì có anh bác sĩ hơi mập đi vào.
- Làm gì đây em
- Lấy máu, xét nghiệm giang mai, HIV
- Sao mà mà làm cái này?
- Ăn chơi không an toàn anh ơi, phen này chết em rồi.
- Không dùng bao cao su sao?
- Không anh ơi.
- Có gia đình chưa
- Chưa anh.
- Mày chết rồi chứ còn gì nữa, hết rồi con. Bà cô y tá già kia lên tiếng.
- ....
- Em đi Pasteur rồi, có kết quả âm tính rồi, nhưng 3 tháng sau mới chắc được, haizz
- Đi Pasteur rồi sao qua đây nữa, đi làm lại cho chắc ăn sao. Anh bác sĩ hỏi mấy câu vui vui kèm theo một nụ cười.
- Dạ cũng không chắc lắm đâu bác sĩ, phen này chắc chết thôi chứ còn chắc gì nữa.
- Ba tháng nữa mới có kết quả, có thể không có gì đâu
- Nhưng em thấy chiều chiều cơ thể nóng lên lắm, hình như có triệu chứng rồi
- Có thể là có triệu chứng nhưng cũng không thể nói được, giờ chỉ chờ sau 3 tháng thôi.
- Cảm ơn bác sĩ
- Mai tới 3h lấy kết quả. Bà y tá già lại lên tiếng.
Đóng cái của lại và bước ra ngoài thì mới nghĩ là vào lấy máu làm thêm cái HIV với giang mai là sai lầm, bách nhục nhé, dm bà già kia.
 
T

Tình nguyện viên 4

#8
Còn phần 4 nữa hông, hóng!
 
T

transonvan

#9
Hấp Dẫn quá bạn ơi. Mình rất muốn biết kq ra sao. Tóm tắt lại được không bạn.
 
J

Jame Rz

#10
Vậy là 7 ngày kể từ ngày có nguy cơ nhiễm bệnh, cơ thể nóng ra, mệt mỏi, biếng ăn, đau bụng, đau cơ đùi, cơ tay, nổi mụt ở lưng và ngực. Mệt nhất vẫn là nóng, nóng từ từ 2h chiều đến khuya luôn, hơn 37 độ, nhưng mua cái nhiệt kế về đo thử thì cứ 36 độ là sao, mẹ cái bà bán thuốc, bán hàng china cho anh ak.
Stress nên mệt mỏi và thức khuya vì không ngủ sớm được. Cảm thấy chán chường ghê gớm, cảm giác hối hận lẫn bực mình đan xen. Nhưng tất cả thì cũng chỉ biết chờ đợi ngày mai như thế nào. Lỡ mà dính lậu là đen đuổi lắm. Mặc dù nói là phát hiện sớm, chữa sớm thì không sao nhưng mà cảm giác ớn lạnh thiệt.
Ban đêm là cảm giác mệt nhất, cô đơn nhất vì không biết chia sẻ cùng ai. Ở nhà chỉ biết giải trí bằng cái điện thoại, xem mấy cái clip hài mà mặt mày vô cảm và cảm thấy vô vị. Thôi lên mấy diễn đàn HIV để đọc mấy bài viết của mọi người. Mình đã stress và mệt rồi, lên mấy diễn đàn nhiều thanh niên đặt câu hỏi và xin tư vấn mà thấy mắc cười. Lúc ăn chơi thì không lo mà giờ có nguy cơ dính rồi thì lên khóc lóc van xin, xin hứa từ nay ngoan ngoãn... Chắc hoảng quá đây mà. Sống chết có số mấy chú ơi. Chú đã lựa chọn như vậy là phải chấp nhận chứ đừng có mà thì là bởi tại.
Nhưng mà mình có đọc một bài chia sẻ của bác kia, hình như cũng trên diễn đàn này, nói về các triệu chứng
giống hệt mình nhưng 6 tháng sau thì kết quả âm tính... cảm giác đỡ lo đi phần nào. Mình hi vọng mình cũng như vậy.
Ể oải đi vào giấc ngủ giữa khuya, đã 6 ngày nay, đêm nào cũng 2h khuya mới ngủ, nằm nghĩ ngợi linh tinh, thở
dài liên tục. Sáng lên công ty thì ể oải, chán chường, mệt mỏi ghê gớm, muốn bỏ tất cả đi đâu đó để giảm stress thôi.
Mệt mỏi làm việc đến giữa giờ chiều xin về sớm để đi công việc, xếp nhìn mặt và hỏi thăm rồi! Chắc thấy trai đẹp nhất phòng xuống sắc quá nên lo. Lo gì được xếp, em đây sắp tiêu rồi!
Lên bệnh viện da liễu lấy kết quả. Ở tầng 1, phòng chờ kết quả, sao đông vậy nhỉ? Biểu tình ak? Hay án mạng?
... Hỏi ra mới biết là chờ lấy kết quả, nhưng chờ từ sáng giờ. Nhiều bà cô ể oải nằm lăn ra ghế ngủ, thấy cái
cảnh chán gì đâu.
Lần quần một hồi cũng mỏi chân. Ngồi xuống ghế lấy điện thoại ra thì hết 3G nên thôi, rút cuốn sách trong balo
ra đọc, cuốn truyện Bố già mới mua, đọc cho tĩnh tâm. Nhưng mà đọc không vô chữ nào hết nên bỏ lại balo và
dựa ra ghế. Không được hút thuốc chứ không làm một điếu rồi, cả tuần nay đốt thuốc nhiều vô kể.
Lúc sau có ông bác sĩ đi vào, dân tình nhốn nháo hết cả lên, 2 cánh cửa mở có 1 mà chen nhau vào, mình vẫn
ngồi đó và xem thiên hạ họ tranh giành. Mấy đứa bọn bây còn sức mà giành ak, lát có kết quả đi không nổi nghe
con. Đứa nào giành con H của anh nè, anh cho luôn, tặng thêm chục chai làm của hồi môn!!!
Vơi đi gần hết người thì mình cũng lo chen vào, ông bác sĩ đeo kính cuối xuống hỏi:
- Tên gì?
- .... H ạ
- Đọc cái mã số trên phiếu là gì?
- HCM 15 xxxx ạ
- Đây.
- Cảm ơn bác sĩ.
- Ngồi xuống đã, đi đâu đó. Lấy cái phiếu ra xem hướng dẫn cho.
- Dạ.
- Ngồi xuống đi.
- Có biết dùng bao cao su không?
- Dạ biết chứ. Sao ạ?
- Không biết thì chỉ cho cách xài chứ sao?
- Chỗ này mang qua phòng đối diện, bác sĩ tư vấn cho.
- Cái này đó hả bác sĩ, sao có ghi mủ rồi nấm trong này
- Qua đó đi, bên đó tư vấn cho, bán thuốc cho uống
- Cảm ơn bác sĩ.
Ông bác sĩ này nhiệt tỉnh và kinh nghiệm nhỉ, nhìn là biết mình đang có vấn đề gì rồi. Đi ra ngoài mà lòng nặng trĩu, dính lậu cmnr. Nhìn qua bên phòng đối diện, sao nhiều thanh niên như mình vậy, mấy người già lúc nãy đi về hết rồi ak, mấy thanh niên này sao mặt mày ủ rũ, chán chường vậy nhỉ. Ha ha, xài hàng không rõ nguồn gốc như anh rồi hả mấy chú. Chết nhé.
Nhiều người quá, mấy thanh niên này chen lấn vl đi được, không chịu xếp hàng gì hết, cứ nhét cái sổ rồi chen vào
đứng đó luôn, dm chúng mày, anh mà điên lên anh cắn hết nhé, nhiễm H như anh hết nghe mấy chú.
Có một thanh niên ngồi ngoài ghế nhìn tư lự và chẳng quan tâm phía trước đang có gì, chắc chờ mọi người xong rồi
tới lượt đây, mình chen lấn một lát mệt quá nên lui ra ghế ngồi bên cạnh thanh niên này để đợi.
- Anh đi khám gì vậy? Mình bắt chuyện
- Đi lấy kết quả.
- Sao rồi anh
- ......
Thanh niên cười miệng méo xẹo và quay đi không nói gì. Mình thấy vậy cũng không hỏi thêm mà thở dài ra một cái. Dính bệnh rồi, nhưng không biết dính cái gì mà trầm tư vậy nhỉ?
Cuối cùng cũng gần tới cái sổ của mình nên mình lấn để nhảy vào. Cho vào cái anh ơi, tới lượt em rồi. Mình
vừa la vừa chen vào. Nhiều thanh niên đen hôi vl.
Trước mình có một thanh niên đang khám, mặt rồi cổ, ở tay nữa, nổi mụt sù sì, da chỗ xanh chỗ vàng đang nhăn nhó hỏi bác sĩ cái gì đó. Do chen lấn vừa xong nên mình nghe không rõ lắm, chỉ nghe ông bác sĩ la lên.
- Cầm về 2 tuần sau tới.
- Nhưng mà có thuốc gì uống chứ bác sĩ
- 2 tuần sau tới, mới khám bữa trước nói rồi mà.
Thanh niên cầm cái sổ với mớ giấy đi ra, mặt mày ủ rũ và hậm hực vì cảm thấy không được thỏa đáng. Đang ngẫm
nghĩ thanh niên này bị sao thì nghe bác sĩ bên trong nói nhỏ.
- Giang mai sắp hết giai đoạn 2 rồi, qua giai đoạn 3 rồi, biết làm sao.
Mình chẳng hiểu mô tê gì về tiến triển của căn bệnh này cả, nhưng nghe giang mai mình vội vàng né ra để cho cánh cửa rộng thêm chút nữa. Lúc thanh niên này đi ngang qua, mình và nhiều người còn đứng đó đều ngưng cả thở nữa. Sợ vl đi được. Mấy thanh niên phía sau mình mặt còn lấm lét lo lắng nữa. Không biết lo cho mình hay cho chú đó.
Tới lượt mình vào, chỉ đứng đó, nhìn cái ghế mà chẳng dám ngồi xuống, vì lúc nãy nãy thanh niên kia ngồi. Ông
bác sĩ thấy vậy cũng chẳng nói năng gì.
- Bác sĩ xem cho em với, bệnh gì vậy bác sĩ.
Đang giả lả hỏi han để được tư vấn nhiệt tình thì nhận ngay gáo nước lạnh.
- Về đi, uống nhiều nước vào, tháng sau quay lại.
WTF, đi khám bệnh mà bảo anh về thì cái qq gì vậy em. Anh nổi điên anh thông cho bây giờ nhé.
- Ủa, uống nước là sao bác sĩ. Sao không uống thuốc?
- Đã bảo là đi về, uống nhiều nước, tháng sau quay lại.
- Ak, bác sĩ cho em hỏi, em quan hệ không an toàn giờ có nhiễm HIV không
- Về nhanh đi, 3 tháng sau quay lại.
Lúc này thì mình lại quay sang bực mình, dm, anh hỏi mà trả lời cái kiểu nhát gừng vậy. Nhiều đứa trả lời anh
như vậy mà không có cơ hội được thấy ánh mặt trời ngày hôm sau đó nghe em. Nhưng thôi anh nhịn, lấy lại cái
sổ với mớ giấy, phủi mông anh đi về, éo nói tiếng cảm ơn. Quay ra thì thấy thanh niên nhăn nhó lúc nãy ngồi
ghế đi vào, mình cười một cái xem như tạm biệt và chúc chú may mắn!
Đi xuống lầu định hỏi xem có dịch vụ tư vấn VIP không để vào hỏi cho xong, nhưng suy nghĩ lại nếu mà có bệnh
thì ổng đã kê thuốc cho mình rồi, đằng này ổng nhìn qua một cái rồi bảo đi về là sao nhỉ?
Không có gì hết ak?
Chắc vậy rồi, vậy là éo có lậu hay giang mai gì sất.
Haha...
Mấy cái thông số như song cầu khuẩn GRAM âm, men nấm, tế bào mủ... Âm tính, H, H. Bây giờ mình mới nghiệm
ra là chắc do mình tác động vào chú em của mình nhiều quá, cứ vạch nó ra xem thường xuyên nên chắc bị
nhiễm chút mủ rồi. Uống nhiều nước rồi tè ra là hết ak. Thông minh!
Vậy ông bác sĩ kia nhìn vào tờ giấy như kiểu cao nhân ấy, coi bộ cũng bình thường thôi, việc như vậy anh làm
cũng được nhé. Đợi đó!
Xách mông ra bãi giữ xe thì trời về chiều rồi mà vẫn hầm hầm khó chịu kinh đi được. Vừa chen lấn một hồi trên
đó mà giờ mới thấy mệt vl. Lấy xe mà tiền trong túi toàn tiền chẵn. Nhiều tiền làm gì được khi mà nhiễm HIV chứ.
Ở góc kia có xe nước mía. Thôi anh làm ly nước mía cho mát cái thân đã rồi tính tiếp. Nước mía ngọt đó nhỉ hay do không có bệnh nên bớt lo... kaka. Đốt điếu thuốc và phả một hơi khói trắng ra giữa không trung rồi quay mông đi về. Tạm biệt cái bệnh viện này nhé.
Lướt chiếc xe trên đường Nguyễn Thông, sao hôm nay cảnh đẹp lạ thường nhỉ. Ahihi. Bên kia có mấy tiệm bán
cá cảnh nữa nè, màu sắc rực rỡ nhỉ. Chờ đó mấy chú cá xinh đẹp, anh mà khám không có H nữa thì anh mua hết mấy chú mày đi phóng sinh nhé.
Mà mấy chú quen sống sung sướng rồi, anh mua ra anh thả ngoài sông Nhiêu Lộc kia thì chú mày có mà van
xin cho lên bờ để sống nhé.kaka
Đi về đến nhà, mặt dù bớt lo đi phần nào rồi, nhưng cái tên HIV vẫn còn hiện lên trong đầu. Cuối tuần rồi, đi
nhậu xả stress thôi.
 
T

transonvan

#11
Đến đây tôi nghĩ bạn đã an toàn với h luôn rồi.
 
L

Lê Kim Kim

#12
3 phần hay,phần 4 dở ẹc
 
J

Jame Rz

#13
Chỉ mới có 1 tuần thôi mà con người thay đổi ghê gớm vì stress. Có một bài nói về stress sẽ gây ra những triệu chứng nguy hiểm cho cơ thể. Nhưng làm sao mà không stress được chứ khi mà án tử treo lơ lửng trên đầu. Nhiều người cứ to mồm, chưa thấy quan tài nên chưa đổ lệ thôi, chứ gặp cái cảnh sắp tới có án tử như mình thì cũng hoảng loạn tâm thần chứ chẳng chơi. Có xem mấy cái clip trên youtube cảnh tử hình các tử tội, xem lý lịch thì có số má lắm, anh hùng lắm, chém giết ghê lắm nhưng khi kéo ra dựa cột thì yểu xịu, đứng còn không nổi luôn.
Sút cân, chỉ trong thời gian 2 tuần từ ngày có nguy cơ mình đã sút 3kg và đang sút cân tiếp. Da không còn hồng hào nữa mà như kiểu xù xì và nổi mẫn đỏ, hay ngứa nữa. Rồi đau khớp tay và chân. Có một cái triệu chứng nữa đó là đau cổ, nghiên cũng đau, đụng vào cổ họng cũng đau... Lo lắng không nguôi, ngày thì tim lúc nào cũng đập rầm rầm, mệt mỏi, thở ra hơi thở nóng buốc. Ăn không nổi và đau bụng sau khi ăn bất kỳ món gì.
Ngay thời điểm đó lại có thông tin trên báo đưa tin về cô bé sinh viên bị kim đâm vào người sau 3 tháng điều trị thì tử vong. Do bị nhiễm HIV nên sau 3 tháng đã tử vong? Nếu HIV sao tử vong liền được chứ?
Do stress và tâm lý không ổn định, các bệnh khác nếu như đang mắc phải có cơ hội phát triển mạnh và có thể đột quỵ hoặc tử vong. Chắc là vậy!
Nên mình tự động viên khi chưa có kết quả thì không cần phải lo lắng quá đâu, mình chỉ nói vậy thôi chứ biết chắc rằng ai trong tình trạng như mình cũng lo sốt vó chứ bình tĩnh sao được.
Có một triệu chứng nữa mà chắc chắn mọi người sẽ có, đó là NÓNG. Nóng trong người uống trà đốc tơ thanh? Có uống linh đan của thái thượng lão quân thì may đâu chứ trà đốc tơ thanh có ruồi nhé, ỉa chảy thấy bà. Nóng từ chiều đến tối, ngày nào cũng vậy, cái nóng này nó củng cố luận điểm có khả năng bị nhiễm HIV cao hơn và gây stress hơn nữa. Mình làm việc ngồi máy lạnh mà vẫn thấy cơ thể nóng, nóng từ bên trong nóng ra.
Chia sẻ cùng ai với nổi niềm riêng tư khó đỡ này để cho bớt lo lắng?
Không biết chia sẽ cùng ai trong thời điểm này hết cả. Với bạn bè? Tụi nó cười thối mặt, cảm thấy nhục, thất bại. Còn người yêu thì đã chia tay rồi, nhưng nếu còn thì có dám chia sẻ không, nêu có thì chắc chia tay luôn, chạy mất dép. Gia đình của mình chắc là giấu luôn rồi.
Ôm cái nổi niềm trong người, không biết chia sẻ cùng ai làm cho mình mặt mày u sầu, buồn chán suốt ngày đêm. Nó biểu hiện ra bên ngoài mà người đối diện mình sẽ nhận ra ngay luôn.
Chán nản cùng cực, lo lắng cho tương lai sắp tới, lo mình sẽ là gánh nặng của gia đình. Tự nhiên từ một người khỏe mạnh, tương lai nhiều hứa hẹn thì chỉ một phút bốc đồng mà ra nông nổi này (thật ra là hơn 5 phút bốc đồng)
Sau 2 tuần, quá lo lắng và run lên khi nghĩ đên HIV, nhiều khi thay đồ nhìn vào thằng đệ mà cảm giác bực mình ghê gớm.
Bây giờ hay là thử alo cho bé mát xa đó hỏi đi, để chắc ăn. Em nó dễ thương và khỏe mạnh vậy sao mà HIV được chứ nhỉ. Có nên alo không? Suy đi nghĩ lại, hôm nay là thứ 7, thôi chạy lên quán mát xa đó đi, hỏi em nó luôn cho chắc ăn.
Nghĩ là làm, thay đồ chạy luôn lên quán mát xa lúc 9h tối thứ 7.
- Anh đi mấy người?
- Đi một mình thôi
- Anh có quen số nào chưa hay là kêu một em cho anh?
- Số 9 nhé.
- Số 9 bận rồi anh ơi, khoản 1h nữa mới xong vì khách mới vào.
- 1h nữa ak?
- Dạ
Mình chắc là không ngồi đợi 1h được đâu, với cái tâm trạng lo lắng thế này thì ngồi đó sao được chứ.
- Vậy thôi, lát quay lại.
- Dạ có mấy em mới vào xinh lắm anh
- Thôi, lát xong việc quay lại.
- Dạ.
- Cảm ơn nhé.
Xong ra lấy xe đi về luôn, về nhà ngủ cho chắc. Mấy hôm nay mất ngủ rồi, mua viên thuốc ngủ uống ngủ cho lại sức đã.
 
T

transonvan

#14
Ngũ luôn rồi ah. Kể tiếp đi chứ. Ngứa quá.
 
M

Một phút dai lầm

#15
Câu chuyện nghe phiêu quá, rồi sau đó kết quả thế nào , có tìm ra nguyên nhân không? Hồi hộp quá.
 
L

Lê Kim Kim

#16
bạn lo lắng thì từ 7 trở đi có thể làm PCR tại nhiệt đới và pastuer
 
T

Tiểu Phàm

#17
Tới luôn add ơi, hóng quá, viết hay tặng chầu cà phê, kkk
 
J

Jame Rz

#18
Dạo này bị cảm mệt, sổ mũi, nhứt đầu... nên tối lười không viết tiếp được
Các bác xem video này đỡ nhé: facebook.com/TheEconomist/videos/10155458020269060
Mình nghĩ trong 5 năm trở lại là sẽ có vắc-xin thôi.
Các nhà khoa học sẽ nhờ vào các nghiên cứu do máy tính thực hiện nếu áp dụng trí tuệ nhân tạo vào y học!
 
T

Tiểu Phàm

#19
Tui nản gòi nha, ko giỡn nha, viết tiếp để, viết hay tặng 1 vỉ decolgen
 
Get involved!

Here you can only see a limited number of comments. On TƯ VẤN HIV ONLINE MIỄN PHÍ you see all comments and all functions are available to you. To the thread