Nõi sợ hãi khó nói mong được mọi người chia sẻ

T

thinhhoang

#1
Em chào bác sĩ Bình, các anh chị tư vấn và các bạn trong diễn đàn. Chúc mọi người luôn mạnh khỏe, vui vẻ trong cuộc sống và thanh công trong sự nghiệp.
Em có 1 vài tâm sự, nỗi lo lắng xin được viết lên đây mong mọi người chia sẻ để em có thể giảm bớt áp lực này.
Tuy HIV không phải nhuồn gốc nhưng chính nó đã làm cho mọi việc đối với em trầm trọng thế này. Tuy nhờ nó mà em phát hiện ra bệnh viêm gan B mãn tính của mình nhưng em k thể k trách nó được vì chính HIV đã làm cho em phải ở trong tình trạng thế này trong suốt thời gian dài. Và em thực sự lo lắng mệt mỏi lắm, mấy ngày gần đây có vẻ nó còn tệ hơn nữa. Từ lúc nhỏ em đã cảm thấy mình k bình thường rồi. Những lúc mà em sợ điều gì xấu xảy ra với mình thì em hay có những suy nghĩ nếu mình làm điều này hay k làm điều kia thì việc mình lo lắng sẽ k xảy ra với mình nữa. Ví dụ như nếu bây giờ mình ngừng chơi game thì mình sẽ k bị điều đó...Những hành động đó tuy có hơi phiền toái nhưng còn chấp nhận được đối với bản thân em. Những ý nghĩ mới làm em mệt mọi và đau khổ. Em cứ thường nghĩ rằng nếu mình cứ suy nghĩ về điều xấu xa thì ông trời sẽ nghe thấy và trừng phạt em nên em bắt mình k suy nghĩ đến những việc em cho là xấu nhưng càng như thế đầu óc em lại càng k thoát ra được khỏi những suy nghĩ xấu xa ( cái này em đã kể với anh Bình rồi). Rồi những suy nghĩ hỗn láo, xấc lược xuất hiện trong đầu em mà em k thể nào cưỡng lại được. Càng cố gắng khống chế lại nó lại càng k thể. Đó có khi là những suy nghĩ hỗn láo với những vấn đề tâm linh, những bậc mà ai ai cũng kính trọng dù em biết tâm mình luôn luôn kính trọng những vị đó. Có khi thắp hương ngày rằm mồng 1 cho ông bà tổ tiên mà em cũng k kiềm chế lại được những suy nghĩ đó. Em sợ như vậy là em có tội. Em sợ mình bị phạt. Em sợ nhiễm HIV là hình phạt của mình. K hiểu sao trong đầu em lại có suy nghĩ như vậy. Em k muốn tìm đến Bác sỹ tâm lý, chỉ mong mọi người trong diễn đàn có thể giác ngộ em, cho em vượt qua được nỗi sợ hãi này.
 
B

Bác sĩ Bình

#2
Em chào bác sĩ Bình, các anh chị tư vấn và các bạn trong diễn đàn. Chúc mọi người luôn mạnh khỏe, vui vẻ trong cuộc sống và thanh công trong sự nghiệp.
Em có 1 vài tâm sự, nỗi lo lắng xin được viết lên đây mong mọi người chia sẻ để em có thể giảm bớt áp lực này.
Tuy HIV không phải nhuồn gốc nhưng chính nó đã làm cho mọi việc đối với em trầm trọng thế này. Tuy nhờ nó mà em phát hiện ra bệnh viêm gan B mãn tính của mình nhưng em k thể k trách nó được vì chính HIV đã làm cho em phải ở trong tình trạng thế này trong suốt thời gian dài. Và em thực sự lo lắng mệt mỏi lắm, mấy ngày gần đây có vẻ nó còn tệ hơn nữa. Từ lúc nhỏ em đã cảm thấy mình k bình thường rồi. Những lúc mà em sợ điều gì xấu xảy ra với mình thì em hay có những suy nghĩ nếu mình làm điều này hay k làm điều kia thì việc mình lo lắng sẽ k xảy ra với mình nữa. Ví dụ như nếu bây giờ mình ngừng chơi game thì mình sẽ k bị điều đó...Những hành động đó tuy có hơi phiền toái nhưng còn chấp nhận được đối với bản thân em. Những ý nghĩ mới làm em mệt mọi và đau khổ. Em cứ thường nghĩ rằng nếu mình cứ suy nghĩ về điều xấu xa thì ông trời sẽ nghe thấy và trừng phạt em nên em bắt mình k suy nghĩ đến những việc em cho là xấu nhưng càng như thế đầu óc em lại càng k thoát ra được khỏi những suy nghĩ xấu xa ( cái này em đã kể với anh Bình rồi). Rồi những suy nghĩ hỗn láo, xấc lược xuất hiện trong đầu em mà em k thể nào cưỡng lại được. Càng cố gắng khống chế lại nó lại càng k thể. Đó có khi là những suy nghĩ hỗn láo với những vấn đề tâm linh, những bậc mà ai ai cũng kính trọng dù em biết tâm mình luôn luôn kính trọng những vị đó. Có khi thắp hương ngày rằm mồng 1 cho ông bà tổ tiên mà em cũng k kiềm chế lại được những suy nghĩ đó. Em sợ như vậy là em có tội. Em sợ mình bị phạt. Em sợ nhiễm HIV là hình phạt của mình. K hiểu sao trong đầu em lại có suy nghĩ như vậy. Em k muốn tìm đến Bác sỹ tâm lý, chỉ mong mọi người trong diễn đàn có thể giác ngộ em, cho em vượt qua được nỗi sợ hãi này.
Em suy nghĩ hỗn láo nhưng thực tế em có hỗn không mà em lo. Những suy nghĩ đó có lẽ nhất thời của cái tuổi mới lớn thôi em. Khi có tuổi một chút em sẽ bình tâm lại. Bệnh viêm gan B do bị lây nhiễm mà em không biết. Bây giờ cứ tuân thủ điều trị đừng để những suy nghĩ đó lấn át nữa thì lâu khỏi bệnh hơn. tâm lý trong điều trị bệnh cũng quann trọng không kém thuốc đâu em, cố lên :D
 
Get involved!

Here you can only see a limited number of comments. On TƯ VẤN HIV ONLINE MIỄN PHÍ you see all comments and all functions are available to you. To the thread