N
ngoisaoxanh
Kính chào bs Bình,
Em có một chuyện vô cùng bức xúc nên muốn kể ra để mọi người rút kinh nghiệm và đồng thời xin lời khuyên từ bs Bình ạ!
Chuyện là như thế này, cách đây vài ngày e bị tai nạn giao thông nên phải vô cấp cứu vì sợ gẫy chân. Sau khi chụp XQ thì ko có sao chỉ chấn thương phần mềm nên bs chỉ cho vài loại thuốc: kháng sinh, chống viêm sưng và giảm đau nhưng do lúc đầu e ko biết mình sẽ uống thuốc gì và cũng chỉ là bệnh nhân - e sợ thuốc bs cho sẽ kháng với ARV mà em đang điều trị nên e khai thật với bs ấy là e bị B20 nhưng đã nói rõ xin bs ấy đừng ghi từ B20 vào giấy nghỉ phép và toa thuốc của e. Em không ngờ lát sau bs cho e 1 toa thuốc có những loại thuốc trên e vừa kể và trong toa thuốc có cho nghỉ 5 ngày phép (cái này e cũng phải xin thì bs ấy mới cho vì e thấy đau quá ko đi làm nổi) nhưng đồng thời trên toa thuốc cũng ghi kèm chữ B20. Em sợ đem giấy này vào cơ quan nộp sẽ “lạy ông tui ở bụi này” và bị mọi người phát hiện nên năn nỉ bs bỏ giùm chữ B20. Thế mà bs ấy không những không chịu bỏ từ ấy mà còn la mắng thậm chí xỉ vả và giáo điều với e. Bs nói: “Tôi không giấu giếm cho cậu được. Nếu cậu bị mà giấu thì khi làm việc lỡ lây nhiễm cho người khác sao bla bla ... Nếu cơ quan có biết và đuổi việc thì cậu ráng chịu. Mà tôi khuyên cậu nên đổi nghề”. E xin phép ko nói rõ mình làm nghề gì nhưng e đã từng hỏi bs điều trị H cho e rằng nghề của e có nằm trong dang mục cấm hay không thì dc bs trả lời rất rõ là ko (chỉ có một vài ngành vd như nghề bs chẳng hạn). Và mọi người nghĩ coi nghề nghiệp đôi khi là đam mê và lẽ sống của người ta mà vị bs “đáng kính” kia lại nói đổi là đổi dc hay sao? Hơn nữa em đã hơn nửa đời người và đã từng học hành cực khổ lắm mới có được công việc như hôm nay mà tự nhiên kêu đổi nghề? Mọi người nghĩ xem có vô lý không? Hơn nữa cách nc của vị bs đó rất là khinh thường e. Sao kì vậy? Bộ bị H là loại bỏ đi sao mà nói chuyện thiếu tôn trọng người ta chứ? Nói thật e rất muốn nói tên vị bs và tên bệnh viện ra nhưng thôi e nghĩ mình không nên làm thế. Trở lại câu chuyện, lúc đó e tức tưởi và khóc lóc năn nỉ ỉ ôi một hồi bs đó mới chịu bỏ đi chữ B20 cho e và thay một toa thuốc khác ...
Qua câu chuyện này, em muốn xin bs Bình cho e biết khi mình lỡ bị bệnh hay tai nạn gì đó cần đi bệnh viện để khám thì có phải luôn luôn nhất thiết khai thật với bs là mình bị B20 để người ta cho thuốc không kháng với ARV ko ạ? Hay miễn sao mình cứ uống thuốc ấy cách ARV 2 tiếng là đc ạ? Thiết nghĩ câu chuyện em vừa kể không phải là cá biệt đâu ạ vì bạn em cũng từng bị tương tự như thế nên em nghĩ câu hỏi của em chắc cũng có nhiều bạn thắc mắc. Vì vậy, mong bs Bình tư vấn giúp cho e và các bạn ạ. E xin chân thành cảm ơn!!!
Em có một chuyện vô cùng bức xúc nên muốn kể ra để mọi người rút kinh nghiệm và đồng thời xin lời khuyên từ bs Bình ạ!
Chuyện là như thế này, cách đây vài ngày e bị tai nạn giao thông nên phải vô cấp cứu vì sợ gẫy chân. Sau khi chụp XQ thì ko có sao chỉ chấn thương phần mềm nên bs chỉ cho vài loại thuốc: kháng sinh, chống viêm sưng và giảm đau nhưng do lúc đầu e ko biết mình sẽ uống thuốc gì và cũng chỉ là bệnh nhân - e sợ thuốc bs cho sẽ kháng với ARV mà em đang điều trị nên e khai thật với bs ấy là e bị B20 nhưng đã nói rõ xin bs ấy đừng ghi từ B20 vào giấy nghỉ phép và toa thuốc của e. Em không ngờ lát sau bs cho e 1 toa thuốc có những loại thuốc trên e vừa kể và trong toa thuốc có cho nghỉ 5 ngày phép (cái này e cũng phải xin thì bs ấy mới cho vì e thấy đau quá ko đi làm nổi) nhưng đồng thời trên toa thuốc cũng ghi kèm chữ B20. Em sợ đem giấy này vào cơ quan nộp sẽ “lạy ông tui ở bụi này” và bị mọi người phát hiện nên năn nỉ bs bỏ giùm chữ B20. Thế mà bs ấy không những không chịu bỏ từ ấy mà còn la mắng thậm chí xỉ vả và giáo điều với e. Bs nói: “Tôi không giấu giếm cho cậu được. Nếu cậu bị mà giấu thì khi làm việc lỡ lây nhiễm cho người khác sao bla bla ... Nếu cơ quan có biết và đuổi việc thì cậu ráng chịu. Mà tôi khuyên cậu nên đổi nghề”. E xin phép ko nói rõ mình làm nghề gì nhưng e đã từng hỏi bs điều trị H cho e rằng nghề của e có nằm trong dang mục cấm hay không thì dc bs trả lời rất rõ là ko (chỉ có một vài ngành vd như nghề bs chẳng hạn). Và mọi người nghĩ coi nghề nghiệp đôi khi là đam mê và lẽ sống của người ta mà vị bs “đáng kính” kia lại nói đổi là đổi dc hay sao? Hơn nữa em đã hơn nửa đời người và đã từng học hành cực khổ lắm mới có được công việc như hôm nay mà tự nhiên kêu đổi nghề? Mọi người nghĩ xem có vô lý không? Hơn nữa cách nc của vị bs đó rất là khinh thường e. Sao kì vậy? Bộ bị H là loại bỏ đi sao mà nói chuyện thiếu tôn trọng người ta chứ? Nói thật e rất muốn nói tên vị bs và tên bệnh viện ra nhưng thôi e nghĩ mình không nên làm thế. Trở lại câu chuyện, lúc đó e tức tưởi và khóc lóc năn nỉ ỉ ôi một hồi bs đó mới chịu bỏ đi chữ B20 cho e và thay một toa thuốc khác ...
Qua câu chuyện này, em muốn xin bs Bình cho e biết khi mình lỡ bị bệnh hay tai nạn gì đó cần đi bệnh viện để khám thì có phải luôn luôn nhất thiết khai thật với bs là mình bị B20 để người ta cho thuốc không kháng với ARV ko ạ? Hay miễn sao mình cứ uống thuốc ấy cách ARV 2 tiếng là đc ạ? Thiết nghĩ câu chuyện em vừa kể không phải là cá biệt đâu ạ vì bạn em cũng từng bị tương tự như thế nên em nghĩ câu hỏi của em chắc cũng có nhiều bạn thắc mắc. Vì vậy, mong bs Bình tư vấn giúp cho e và các bạn ạ. E xin chân thành cảm ơn!!!